Em xin chào chị Tường Anh, anh Phi và các ba mẹ tham gia diễn đàn. Sau một thời gian lục lọi diễn đàn để tìm hiểu, tham khảo các bài viết của các bố mẹ cùng hoàn cảnh. Hôm nay em xin phép được viết về con gái và mong được các anh chị hỗ trợ cho em về tinh thần cũng như các kinh nghiệm, các bài học, các việc gì nên làm trong giai đoạn này để em có thể giúp cho cháu được can thiệp sớm, tiến bộ hơn để theo kịp các bạn.
Bé nhà em vừa tròn 24 tháng tuổi vào ngày 6/5/2011. Mặc dù nhận thấy con mình phát triển chậm hơn so với các cháu cùng độ tuổi cũng lâu như: 6 tháng cháu mới lật, 18 tháng mới đi vững một mìnhvà có những biểu hiện như chưa biết nói, gọi tên cháu không quay lại, không biết gọi ba mẹ, không biết gọi tên người thân trong nhà, không quan tâm đến đồ chơi, không biết chỉ tay khi muốn đòi hỏi cái gì mà chỉ khóc và kéo tay mẹ đến nơi, hay ăn vạ rất lâu, càng dỗ càng khóc la to hơn, đến nỗi gồng cứng cả người rồi bứt tóc, ưỡn người ra phía sau; cháu ngủ trằn trọc không đêm nào ngủ yên, mỗi lần dậy là khóc la cả tiếng, hàng xóm xung quanh đều nghe rõ, con cũng không biết gọi mẹ khi đi VS, cầu thang con cũng không dám trèo, phải chờ mẹ dắt tay, mà dắt 2 tay mới yên tâm bước xuống chứ dắt 1 tay cũng sợ không dám bước.
Nhưng chỉ khi cách đây gần 2 tháng, qua tivi, internet em chợt liên hệ những biểu hiện của con như trên với căn bệnh tự kỷ. Dù chưa đưa con đi khám, định bệnh ở đâu vì qua tham khảo phải đi SG hoặc HN mới có (Gia đình em hiện ở tại Đà Nẵng), chưa đựoc kết luận gì nhưng em đã suy sụp không ăn không ngủ đựợc cả tháng trời, nhìn con - khóc, cho con ăn - khóc, thấy con người ta hoạt bát líu lo là nghĩ đến con mình - khóc, nghĩ thương chị của cháu sau này sẽ phải cưu mang em khi cha mẹ không còn trên đời nữa - lại khóc. Đến khi qua gđoạn này rồi, em biết chỉ có bình tĩnh, đối diện sự thật và tìm mọi cách can thiệp dạy con thì mới hy vọng cứu đựoc con, kéo con về với mình thôi.
Từ lúc 4 tháng mẹ phải đi làm cháu ở nhà với bà vú. Bà thì cũng chậm chạp ít nói, nhà có mỗi 2 bà cháu suốt ngày quanh quẩn, thời gian cháu tiếp xúc gần gũi với ba mẹ thì ít, cháu đeo bà như sam, thậm chí không theo ba mẹ, đòi ngủ cả với bà vào buổi tối. Em đành cho bà về quê, tự mình vật lộn với con để con theo mẹ và cho cháu đi nhà trẻ, đến nay đã đựoc hơn tháng, cháu rất khó thích nghi với môi trường mới. Tuần đầu tiên chỉ đi học buối sáng mà cháu gào thét rất to từ từ lúc đi cho đến lúc về, không ăn uống đựoc gì cả. Em phải cố tập tính kiên trì, xót ruột nhưng phải quyết tâm "lỳ" hơn cháu, phớt lờ luôn những sốt ruột hờn trách của ông bà để cứ tiếp tục cho con đến lớp. Đến nay thì 10 phần cháu chỉ còn 2-3 thôi. Chiều mẹ đón đã thấy con cười rất tình cảm với cô và với mẹ. Và tật ăn vạ cũng thế em tập lơ đi, dần dần cũng bớt ăn vạ rồi, và tối cũng đã ngon giấc hơn, chỉ dậy 1,2 lần đòi uống sữa thôi. Mà mỗi lần dậy là khóc lóc, mẹ hiểu ý pha sữa cho uống thì uống sau rồi ngủ lại. Em chưa biết làm sao khắc phục cho con khi dậy tỏ ý uống muốn uống sữa bằng cách khác chứ k phải khóc lóc ntn.
Nửa tháng nay em cũng gởi cháu cho một chị (trước đây chị có con bị TK nay đã 8 tuổi, và chị ra HN học lớp can thiệp rồi về nhà mở lớp dạy con mình và 5-6 cháu khác) mỗi ngày 1 tiếng từ 4h đến 5h chiều. Và dành thật nhiều thời gian còn lại ở bên cạnh con, cho cháu đi chơi, chỉ cái này cái kia dù cháu chả nhìn theo gì cả.
Chắc là em lan man quá, nhưng mong được các anh chị quan tâm chỉ giúp cho em nên dạy cháu ntn, phương pháp cụ thể và những việc gì nên làm cho cháu trong giai đoạn này như có phải cho cháu đi HN/SG để kiểm tra không ạ. Và em ở Đà Nẵng, nên có anh chị nào biết có giáo viên nào hay trung tâm nào để em liên hệ giúp can thiệp cho cháu ở nhà thì tiện hơn, chứ đến nhà chị ấy thì cháu khóc quá mà có 1 tiếng đồng hồ sợ cháu cũng chưa tiếp thu đựoc gì nhiều, hơn nữa để em có thể bắt chước cô giáo dạy cho cháu ntn để mình dạy con thế ấy vào những lúc khác ở bên cạnh con. Em xin cám ơn!