Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Sáu Tháng 5 06, 2011 10:26 am

Chào chị Tường Anh, các chuyên gia và các anh chị.

Em là thành viên mới, lần đầu tiên tham gia diễn đàn, rất mong nhận được những sự tư vấn và sẻ chia kinh nghiệm từ các anh chị.

Con trai em hiện đã được 4 tuổi 3 tháng, cháu trong tình trạng khỏe mạnh tuy cơ thể chỉ ở mức độ "roi roi" và đủ chuẩn dinh dưỡng. Cháu đã từng đi khám ngôn ngữ, khám tâm lý tại BVND2 Tp.HCM và kết quả mỗi nơi mỗi khác. Do cháu khá nhạy cảm về vấn đề này nên đã lâu nay em không đưa con đi khám thêm ở đâu nữa mà chỉ dạy cháu ở nhà và cho cháu đi nhà trẻ bình thường (cháu đi nhà trẻ từ khi được 18 tháng tuổi).

Em vắn tắt vài điều về cháu như sau:
1. Cháu biết nói từ khi được 18 tháng tuổi, những câu như: mẹ nhanh nhanh, măm măm, cốc cốc,..2 tuổi cháu biết nhận mặt chữ số và có thể chỉ vào cũng như đọc các chữ số như 2,3,5,7,9.

Khoảng gần 2 tuổi, khi mẹ thấy sốt ruột về sự phát triển chậm chạp của con như ăn không nhai mà chỉ nuốt, chỉ ăn được bột hay cháo nghiền, chưa chạy nhảy nô đùa tung tăng như các bạn,...Mẹ có mắng:"tầm này người ta nhanh nhẹn đủ thứ mà con vẫn chậm chạp như vậy sao hả con? Khi đó cháu nhìn mẹ mếu máo khóc và nói "từ từ thôi", mẹ nhắc lại "mẹ không từ từ được, sốt ruột lắm rồi" thì cháu lại tiếp "từ từ"...

Cứ thế, cháu chỉ thỉnh thoảng mới nói 1 từ, nhưng chuẩn âm và đúng ngữ cảnh, vd như chỉ lên mặt trăng và nói "cái trăng", chỉ vào TV và nói "kìa chú" khi thấy hình đàn ông, chỉ vào chim bay trên trời và nói "chim kìa", ..và nhiều từ đơn như: hoa, diều...

Cháu hiểu được những gì người lớn nói, ra mệnh lệnh. Hiếm khi cháu nói, thường dùng tay kéo người lớn đến những nơi muốn đến hoặc làm gì cho cháu. Tuy nhiên, nếu mẹ "giả vờ" không hiểu việc cháu dắt tay để đưa cháu đi tiểu thì nhiều khi cháu thốt ra "đi ị" hay "si", có khi đang đêm lay mẹ "dậy, dậy", mẹ hỏi "dậy làm gì" thì cháu trả lời "dậy đi ị",nhưng khi dắt cháu đi vs thì cháu lại không đi và lấy làm khoái chí vì đã "lừa" được mẹ.

Gần đây cháu đã tự đánh vần và nói ra tiếng " măm măm măm mờ, mờ ơ mơ" rồi "Mờ i Mi Ngá (ngọng dấu sắc từ này) Mỹ (nghĩa là Mỹ-tên của mẹ) dù không được dạy. Rồi khi đòi đi chơi thì lại giục ba rối rít "Hurry", lần khác gọi ba "daddy, daddy", đôi khi biết kêu "ba" khi bị mẹ "trấn áp"...

2. Biểu hiện quan tâm:
Cháu biết xoa bóp trán cho mẹ khi mẹ kêu đau đầu, biết đắp chăn trùm kín đến tận cổ cho mẹ khi mẹ kêu lạnh. Biết thơm mẹ khi yêu và biết chìa má cho mẹ thơm khi mẹ y.cầu "thơm cái nào"

3. Sự hiểu:
Cháu làm theo được mọi y.cầu như: cất dép, cất cặp vào nơi quy định, ăn xong biết dẹp tô chén, biết bỏ rác vào những nơi được y.cầu...

4. Những giây phút "thăng hoa":
Khi xem 1 đoạn nhạc Hip Hop trên TV, vậy là cháu "xuất thần" túm chặt chun quần, tay kia túm lên tóc, còn chân và bụng thì "giật" những điệu hip hop thật đẹp mắt và "điêu luyện" như "dân nghệ sỵ" thực thụ. LẦn khác thì nhảy và đi nhón chân giật lùi bắt chước Michael Jackson khi xem bộ phim nói về những giờ tập trước khi biểu diễn của vị này.

Có lần nghe mẹ than thở: toàn máy xay tiền thế này thì kiếm tiền ở đâu cho đủ xài chứ?", thế là cháu chỉ tay ngay vào bóp của ba để trên nóc tủ, mẹ nói tiếp "đó là bóp đựng tiền thôi, thế tiền ở đâu ra?", lúc đó ba nhô từ ngoài vào, vậy là chàng ta hí hửng dừng 2 ngón tay trỏ chỉ kiếu "bắn thẳng" vào ba, kèm theo nụ cười tinh quái. Thế là ba cười sướng điên và nói yêu "à, tên này láo nhỉ, dám chỉ kêu tiền ở đây à?" Vậy là chàng ta cười khoái chí.

Lần khác xem phim truyền hình dài 5 tập của vtv1, đến đoạn cô Vy thơm chú Cường (phim đếm ngược tuổi 30") thì chàng ta khoái chí vuốt tay lên tóc và vuốt ngược về sau đầu rất mạnh mẽ và nói "rồi, được rồi" và quay qua nhìn mẹ và nói "yêu." mẹ tiếp "đúng rồi, cô Vy yêu chú Cường đó", thế là cháu tiếp "Yêu Vy, yêu Vy rồi"

5. Cảm thụ nghệ thuật:
Cháu thuộc tuýp người khó tính khi chọn nghe nhạc, cháu có thề ngồi hàng giờ nghe nhạc thính phòng, nghe nhạc jazz hay nhạc tuyển nước ngoài, nói chung thứ nhạc du dương trầm bổng, ít ca từ, nhạc phải được lọc âm thật chuẩn. Cháu thường bỏ đi sau 5 phút khi mở cho nghe nhạc thiếu nhi VN, thậm chí nhạc của bé Xuân MAi, thực sự phần hòa âm phối khí của nhạc Việt thì tuy không dám chê nhưng cũng thực sự rất khó để khen vì tạp âm còn nhiều (xin "khoe" chút, vì ba cháu có đam mê nhạc và có 1 dàn nhạc cũng "tàm tạm"nên có thể cũng ảnh hưởng phần nào).

KHông rõ tại sao nhưng cháu có thể hiểu và cười đúng khi ngữ cảnh xảy ra khi xem những câu chuyện hài bằng tiếng Anh, hài ở đây là hài về ý nghĩa câu từ chứ không phải là điệu bộ gây cười. Phần này em đã kiểm chứng nhiều lần khi cháu xem kênh Disney Channel

*** Tóm lại: con em hiểu được người khác nói gì, muốn gì ở mình, làm theo được những y.cầu đơn giản, nhưng lại rất ít khi nói. Những gì em kể trên thường không lặp lại, ngay cả những từ cháu đã từng nói ra cũng vậy, nhiều lắm chỉ là 2-3 lần. Thái độ của cháu vui vẻ, thích chơi cùng người khác, nhiều lúc thường tủi thân ngồi khóc mếu nếu bị bỏ chơi 1 mình, nhưng cũng nhiều lúc thơ thẩn chơi 1 mình. Thích đồ chơi là máy bay, đồ nghề bác sỹ. Không thích xếp hàng chờ thứ tự hay đứng giữa đám đông. Thích được quan tâm, chiều chuộng, thích được "trọng vọng" và thích hưởng quyền "ưu tiên"

Em thực sự rất bối rối, không rõ con mình hiện ở tình trạng nào, có ổn không khi em không cho cháu vào trường chuyên biệt dành cho trẻ TK mà chỉ cho cháu đi học hòa nhập bình thường? (dù cháu luôn phải cố theo, thậm chí kém các bạn cùng tuổi - cháu đang học lớp mầm, (sau này là lớp chồi, lá và đi học tiểu học). Việc cháu chậm nói và nói ít như vậy em phải làm sao?

Em vẫn đang kèm thêm cháu qua kinh nghiệm từ hội cha mẹ trẻ TK, từ những gì các bsĩ đã tư vấn và hướng dẫn như tâm sự cùng cháu, dạy cháu nói, hát, kể truyện...

Các anh chị tư vấn và hướng dẫn em thêm nhé.

Thực sự nhiều lúc em thấy bối rối quá.
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Ba Tháng 8 12, 2014 8:46 pm với 1 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Bảy Tháng 5 07, 2011 10:45 am

Bữa nay e gặp 1 chuyện buồn liên quan đến con.

Vì có việc phải đón con sớm để cả nhà cùng đi nên em ra trường đón con lúc hơn 3 giờ chiều 1 tí, em thực sự ngỡ ngàng và choáng khi thấy cảnh tượng mà em không hề mong đợi, đó là bên trong lớp có 1 cô và hầu hết lớp đang ngồi xem tivi, 1 cô khác thì đang rửa ráy gì đó ở bên ngoài hành lang, còn con em ngồi 1 mình 1 ghế, không quạt, không bạn chơi cùng, 1 mình nhìn ra đường (vì trường sát ngay đường), có 1 bạn khác nữa thì đi lại từ trong ra ngoài.

Thấy em tới, cô giáo đang làm vs bên ngoài vội chạy ra "đon đả": chị đang tính rửa mặt rồi thay đồ cho bé sạch sẽ, thôi để chị thay. Em nói: thôi khỏi, vì đằng nào em cũng tắm cho cháu mà.

Về tới nhà, pha nước con tắm ngay, con vừa ngồi chạm mông xuóng chậu là đứng phắt lên ngay, mẹ không hiểu con bị sao, nhìn lại thì thấy ngay đáy mông con (nơi gần bph sd và mông dưới) bị nhiều nốt mẩn đỏ sưng tấy, không rõ là bị chịu hình phạt nào hay do con "được hóng mát không có quạt" ở ngoài hiên mà con gì đó chui vô và thoải mái tra tấn. Bôi kem chống côn trùng đốt mà con cứ giãy nảy lên (trước đây thường tự nguyện chìa tay và cầm tuýp kem đưa vào tay mẹ), cả khi đi vs và dội nước vào con cũng giãy nảy. Đêm thấy sưng ngứa đỏ, nhìn thương vô cùng.

Đón con về trong tâm trạng hoang mang, tắm cho con và nhìn con trong tâm trạng bàng hoàng, em đã khóc vì thương con vô cùng (giờ kể lại vẫn đang khóc nè). Chợt nhớ lại có lần bà chị đi ngang qua lúc gần 9 giờ sáng có kể lại là thấy cháu đang ngồi 1 mình nhìn ra đường, không ngờ điều em và chị nhìn thấy chắc không phải là duy nhất!


Chị Tường Anh và các anh chị tư vấn và cho em ý kiến với nhé.

Dạo này tk của em cứ căng như dây đàn, hay đau đầu kinh khủng, phần vì đang chữa viêm xoang, phần lo cho con. Nhiều lúc nghĩ chắc mình đến tk mất thôi.
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Ba Tháng 8 12, 2014 8:48 pm với 1 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » CN Tháng 5 08, 2011 8:24 pm

Ủa, sao em chờ hoài mà chưa thấy anh chị nào giúp em vậy? Buồn quá à!

Chị Tường Anh, anh Phi và các anh chị khác đâu rồi? Giúp em đi chứ? :( :(
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 5 10, 2011 1:10 pm

Chào em,

Chị vừa từ VN về vào chiều tối thứ Hai, và sáng thứ Ba đi làm ngay. Không đủ thời gian mà jetlag.

Về những băn khoăn của em, chị nghĩ mình vẫn cứ phải "thời thế, thế thời, thời phải thế". Chị thấy bé nhà em có ít vốn kiến thức, dù vẫn còn chậm so với bạn, nhất là phần bày tỏ. Lớp học chuyên biệt lẽ ra là môi trường tốt nhất ở thời gian hiện tại vì ít học sinh hơn. Tuy vậy, em lại đang thấy con bị bỏ rơi đôi chút.

Thực sự, các cô tại các lớp chuyên biệt cũng xoay như chong chóng. Phần thì lo cho trẻ, phần thì lo cho mình (khi phải bồi dưỡng thêm kiến thức). Học sinh tại những lơp này cũng chưa được huấn luyện gì nhiều. Thôi mình cũng thông cảm cho những khó khăn ấy. Để các cô chu toàn việc dậy học/chăm trẻ, chắc còn cần thời gian để các cô nhiều kinh nghiệm hơn. Có lẽ em nên tiếp xúc với ban giám hiệu hay cô giáo và hỏi xem vì sao mông bé bị cắn, hoặc số lần bé ngồi 1 mình có thường xảy ra không. nếu đó chỉ là ngoại lệ, mình bỏ qua và hy vọng sẽ không xảy ra nữa.

Chị không thể khuyên em nên cho con tiếp tục tại trường chuyên biệt hay về trường cũ. Điều cần thiết em phải biết là chuơng trình ở đâu tốt cho bé hơn. Nếu em thấy họ lập ra kế hoạch hỗ trợ thích hợp và khả thi, em nên chọn nơi ấy. Có thể lớp chỉ có 9, 10 em và cô giáo dậy tốt, mình giữ ở lớp ấy. Có thể lớp có đến 40 em nhưng cô giáo hay để ý dậy cho con mình, và biết cách khuyến khích bé, đấy là nơi tốt. Tự em phải hỏi lại nhà trường xem kế hoạch cho bé thế nào, chị không đủ thông tin để khuyên em.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Tư Tháng 5 11, 2011 12:30 am

Em cảm ơn chị đã chia sẻ cùng em tâm trạng này, em thấy bớt cô đơn hơn.

Hiện bé nhà em vẫn đang học mẫu giáo bth.

Vì là lớp MG thường nên trường hợp con em các cô chưa gặp bao giờ, cô hiệu trưởng đã từng hứa là sẽ để ý và có phương pháp hỗ trợ thêm cho cháu, nhưng thực tế thì em không thể thấy vì có nhìn trực tiếp được giờ giảng của các cô đâu, chỉ nghe cô kể lại những tiến bộ từng bước của con. Biết vậy thôi, bữa rồi thấy thế nên lo lắng. Em đã nói chuyện này với các cô 1 cách nghiêm túc, được hứa là không vậy nữa... nhưng em sẽ phải "bớt tin tưởng hơn.

Em đưa ra vài vd nha:
1. Đang từ xa, cháu chạy lại chỗ mẹ, trên tay cầm tờ báo và chỉ vào, miệng tíu tít khoe mẹ: "chứ, chứ" (chữ). Mẹ khen, giỏi quá, và sửa, "đúng rồi, đây là chữ". Con vui vẻ cười. LẦn sau con nói như thế khi chỉ vào chữ trên màn hình điện thoại của mẹ.

2. Có lần mẹ dạy "con nói con yêu mẹ nào", con nhìn mẹ, môi mấp máy nhưng không nói gì. LẦn sau, khi đang xem TV, thấy mục q.cáo sữa, 1 em bé sau khi được mẹ cho uống sữa đã ôm ghì mẹ và nói "Con yêu mẹ", thế là khi đó con em choàng tay ôm mẹ, giãt giật tay và nhìn tha thiết kiểu muốn nói "con yêu mẹ". Khi đó em nói: con muốn nói con yêu mẹ phải không? Con nói đi, nói yêu mẹ nào! Con chỉ bẽn lẽn cười và áp má vào cho mẹ thơm.

3.Cô chị họ tới chơi, bế em ra ngoài, cu cậu gọi "chị ơi", bà chị sướng rơn "ơ, em kêu chị à?" thế là cậu chàng mủm mỉm. Cô chị cầm miếng dứa trên tay hỏi "em ăn dứa không? Cậu chàng lắc đầu:"không".

4. Có lần mẹ than: các con xay tiền như xay sinh tố thế này thì lấy tiền đâu mà xài? VẬy là chàng ta chỉ ngay lên bóp đựng tiền ba đang để trên nóc tủ. Mẹ nói" đó là bóp đựng tiền thôi, vậy tiền ở đâu ra?" Lúc đó ba "thò" ra từ phòng khác, lập tức chàng ta dùng 2 tay chỉ (kiểu búng như súng)bắn thẳng vào khuôn mặt ba kèm theo nụ cười lém lỉnh. Ba sướng rơn "a, tên này láo nhỉ, dám chỉ kêu tiền ở đây ra à?". Thế là con và ba cùng cười khoái trá.

5. Thấy ba đang quay đồ ăn trên lò viba, ánh sáng phát ra cùng tiếng kêu ù ù và vòng quay tròn xoay, chàng ta đòi bế lên (không phải nói ra mà dắt tay đòi với lên). BA bế lên cho coi, con rất thích và quay qua ba hớn hở khoe "kêu đấy"


Con em rất thích nhìn theo máy bay đang bay (nhà em gần sân bay mà), thích chơi mô hình máy bay, thích đồ chơi bác sĩ, thích nghịch vitinh và điện thoại, khi cầm điện thoại có thể chỉnh tới các chuyên mục mình thích, chỉnh tới klui theo ý nthi1ch, có thể nhắn tin qua số đt khác (em cũng k rõ tại sao nhưng máy đ của e cài tiếng Anh, và vô mục nào đó phải trả lời ít nhất 2 câu hỏi (tình trạng này thường xuyên, cháu chỉ chọn 3 đối tượng thân để gọi đó là 2 bà bác (chị của me)và cô giáo chủ nhiệm, các vị này bị gọi, bị nhắn liên tục, số e lưu không theo thứ tự ưu tiên,tên khác nhau, không liền nhau. DẪn tới việc cứ nhận mất tin nhắn k ndung là các bà bác biết ngay cháu trai gọi, thế là dt lại đòi gặp và nói chuyện cùng chàng, chàng thì vô cùng hí hửng. Nói chung kén nhạc, kén đồ chơi, kén người chơi, kén ăn, kén đủ thứ.

Chị khuyên em phải làm sao bây giờ?
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Ba Tháng 8 12, 2014 8:52 pm với 3 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Tư Tháng 5 11, 2011 12:57 am

bbb
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Ba Tháng 8 12, 2014 8:53 pm với 1 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 5 11, 2011 7:40 pm

Lớn hơn mẹ cháu vẫn ít bạn vì hầu hết không hợp sở thích nên không chơi, đi làm rồi cũng ít giao du, sau đổi qua 1 cty đa quốc gia mới "phát huy" hết sở trường ăn nói của dân chuyên văn và tài năng ngôn ngữ của 1 cử nhân luật. BA cháu thì ít nói, chỉ "hót" khi gặp đúng tri kỷ,


Đó là biểu hiện của nhung người "hướng nội", mình dịch từ chữ introvert không biết đúng không (nghe cô giáo Nh. nói thế).
Người introvert chỉ "tung hoành" trong môi truong quen thuộc, gặp môi truong mới sẽ rụt rè không phát huy tài năng. Ai hỏi gì thì mất thời gian dài mới trả lời thông thoáng được, tuy nhiên khi đã trả lời thì rõ ràng chi tiết tuy trả lời chậm.

Cộng thêm vào cái vụ học luật ... Sinh viên ngành Luật được huấn luyện khả năng analytical skill, tức là phân tích đúng/sai. Cách lý luận thì rất confrontational, tức là nhanh chóng tìm điểm sai sót của đối thủ để tranh luận.

Nếu đúng vậy thì chị có bạn cũng là hay lắm rồi :-) Mình cũng cùng cảnh ngộ trước đây. :-)

Cháu lớn của chị nghe có vẻ hướng ngoại extrovert. Vụ di truyền thì không dám bình luận, mình chỉ dám đoán là tính tinh bố mẹ sẽ ảnh hưởng con cái. Bố Mẹ it' bạn thì tất nhiên thường thường con cái cũng sẽ quen với cảnh bố đi làm về ngồi coi tivi một mình, và bé thấy đó là chuyên tự nhiên. Mà nó tự nhiên thật, tùy vào bạn muốn con bạn sống ra sao thôi. Chính xác hơn nữa là tùy vào bạn thích con bạn sống ra sao, chứ còn có "muốn" cũng chẳng được vì đó là cuộc sô'ng của bé -- không phải của bạn . If you love something, set it free. Thương cái gì thì nên để cho nó tự do, đừng gò nó theo ý mình .

Liệu vào đó cháu có từ tình trạng chậm PTNN trở thành bệnh nhân tâm thần không?


Không! Nếu có thì mình và chị Tường Anh thành tâm thần hết rồi.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Năm Tháng 5 12, 2011 8:37 am

Em cảm ơn anh Phi đã chia sẻ cùng em. Thực sự em thấy an tâm chút khi em được trao đổi cùng anh và chị Tường Anh.

Vốn dĩ em là người có bản lĩnh lắm lắm, thường hiếm khi nhận xét sai về việc gì đó cũng như có chút "tài mọn" về việc nhìn người. Nhưng trong việc có liên quan đến con, em thấy đôi lúc mình có phần hơi dao động. BẢn thân em nuôi dưỡng và chăm sóc con từ bé, cảm nhận được từng chuyển động nhỏ của con, dõi theo từng mức độ lớn khôn,... em thấy con rất bình thường, nhiều khi còn nghĩ con rất rất thông minh nữa là khác, nhưng cái vụ nói của con thì khiến em đau đầu vô cùng, ở nhà có mẹ con thì không sao, khi về bên nội hoặc gặp những người không có khả năng thấu hiểu thì sau khi nghe họ nói, phàn nàn, ... này nọ thì mình lại thấy ruột gan rối bời. Tủi phận mình thì ít mà thương và băn khoăn cho con thì rất nhiều. Em chỉ lo không biết cách mình đang áp dụng cho con có đúng không, có tốt cho con không, và lo nếu thử 1 phương pháp khác liệu có làm con bị tổn thương không. Em thực sự đang rất phân vân.

Bé nhà em thuộc vào dạng rất nhạy cảm, nhiều lúc chỉ nghe thoáng qua 1 hướng mới mẹ định triển khai là bé đã có thể có phản ứng rồi. Em nêu ra vài vd để các anh chị giúp em hiểu thêm nhé:

1. Trước 30 tháng tuổi, em cũng băn khoăn khi con chưa nói nhiều dù đã nói được, nhưng khi gặp bsĩ em thường đề cập đến đề tài này, sau khi hỏi thông tin về bé thì các bsi đều nói con em cực kỳ bình thường (trong 2 năm đầu mỗi bé, em đều cho đi khám dinh dưỡng 1 lần/ tháng, các bé luôn mạnh khỏe dù chẳng bé nào mũm mĩm mà chỉ "roi roi", qua 2 tuổi vẫn khám dinh dưỡng nhưng thời gian kéo dài thêm chút chút)
Những lần này, bé phản ứng bình thường.

2. KHi con hơn 3 tuổi, có lần em cho con đi khám với y.cầu từ đầu là ktra khả năng nói. Gặp bsĩ chuyên khoa. Bsi này sau khi khám cho con em và ktra thắng lưỡi, có đề nghị em cho con qua khám và luyện tập bên khoa ngôn ngữ (của bv). Chuyên viên ngôn ngữ thu nạp thông tin và hướng dẫn em 1 số bài về luyện tập cho con tại nhà, chị ấy còn hướng dẫn để em mua sách về dạy cháu học theo mô hình mẹ-con ngồi đối diện và mẹ dạy cho con nhìn miệng và học.
Về nhà, tập thử cho bé, bé phản ứng bằng cách không hợp tác, khi mẹ cố gắng tập thì bé phản ứng dữ hơn, đó là giật cuốn sách vứt xuống đất và kiên quyết ăn vạ. Sau đó mất 1 khoảng thời gian bé hay đập đầu ăn vạ khi không vừa ý, cũng như hay có biểu hiện xé sách hay bcứ cuốn tập nào vớ được. Em phải tạm hoãn việc này và phải dùng chiêu "độc trị độc" mới "dẹp" được vụ ăn vạ đấy.

3. LẦn sau khám ngôn ngữ tiếp, cháu phản ứng tiêu cực hơn, như là không hợp tác cùng chuyên viên, vùng vằng này nọ.

4. Lần sau, đến hẹn tkhám bsĩ về vụ thắng lưỡi, đêm đó em mơ thấy tay con bị cứa chảy máu,cộng thêm con có biểu hiện sốt không rõ lí do, em qđịnh ngưng không cho con khám thắng lưỡi nữa, qđịnh không cắt thắng.
Em cho con qua gặp chuyên viên ngôn ngữ như đã hẹn, cháu phản ứng rất mạnh ngay từ lối cổng vào, kiên quyết dùng mọi sức, mọi tay chân hiện có để né tránh việc vào gặp chuyên viên. KQ là sau khi cố vào 5 phút mà không thể nào nói chuyện, thậm chí cháu không ngừng gào thét và chỉ tay đi ra, chuyên viên kết luận "cháu có biểu hiện xa lạ nơi lạ, không hợp tác, và vốn từ nghèo nàn không đúng nhu cầu là khoảng vài trăm từ nên con em có nét tự kỷ".

Em ra ngoài nhưng chưa về mà ghé dký khám tâm lí (điều mà em vẫn thường né), điều lạ là cháu vô phòng này với tâm trạng cực kỳ thoải mái, vui vẻ, cháu gặp và tương tác tốt với chuyên viên tâm lí. Sau 1 hồi hỏi thăm về cháu, cộng với tương tác qua lại, chuyên viên tâm lí thông báo con em hoàn toàn bình thường, thậm chí rất thông minh, còn việc nói nhiều hay ít thì "do tính cách từng người" và "khả năng ngôn ngữ có thể hoàn thiện cho tới 5,5 tuổi". Cháu ra về vui vẻ
Thực sự trước đó em cũng nhiều lần hỏi các bsi là người quen và qua tổng đài tư vấn về tâm lí, họ đều kl con em bình thường, thậm chí rất thông minh.

Điều em không hiểu ở đây là tại sao con có đủ từ , có thể nói đúng ngữ cảnh, đúng âm, nhưng sao con không chịu nói? Con hiểu hết những gì được y.cầu sao con lại không đáp ứng qua ngôn ngữ, mà thường biểu lộ sự thấu hiểu theo ánh mắt và ngôn ngữ cơ thể?

HAy cháu có vđề về tâm lí? Cháu có đủ 2 bên nội ngoại nhưng hầu như cháu chỉ thân bên ngoại, vì bên ngoại gần gũi chia sẻ với cháu vui buồn, cháu sống cùng ba mẹ nhưng hầu như thân mẹ, ba thì lo lắng vòng ngoài thì ok nhưng lại rất hạn chế trong việc tiếp cận cháu, hầu như chăm sóc, dạy dỗ cả 2 cháu đều do mẹ cháu đảm đang hết. Thực tế với mẹ và bên ngoại thì cháu bộc lộ hết mình. Hơn 2 tuổi cháu mới về thămông bà ngoại lần đầu, nhung cháu sẵn sàng ngả mình vào vòng tay ông bà ngay từ giây phút đầu tiên, nhưng ông bà nội muốn bế được cháu (dù hay về) thì lại là 1 điều cực kỳ khó, có lần cháu về còn không thể bế được, khiến ông bà cũng nhiều lần rơi lệ vì cháu nội không theo.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Năm Tháng 5 12, 2011 8:59 am

Cách mà em đang dạy cháu là thế này: trao đổi tâm sự với cháu như với 1 người bạn, nói chuyện với cháu như cháu đã hiểu biết và phát triển ngôn ngữ bt, vẫn dạy con từ ngữ khi chỉ vào 1 đồ vật và sự việc nào đó, giải thích cho con khi thấy con không hiểu (bhiện không hiểu là nghiêng đầu nhìn lại băn khoăn, hay chỉ tay vào cái gì, vật gì, ai đó) khi hiểu rồi thì cười vui vẻ, chạy chơi tiếp, đôi lúc bhiện gật đầu cười khoái chí.

Em hay dạy cháu đọc thơ, hát, kể chuyện, tâm sự này nọ,...dạy con nói lời yêu thương, kể con nghe những lo lắng băn khoăn và những phiền lòng của mẹ khi con chậm nói,.. tâm sự mọi nỗi lòng của "..Cô Lựu", mỗi lần như thế, cháu nghe chăm chú, đôi lúc nghiêng đầu nhìn sâu vào mắt mẹ, đôi lúc ôm mẹ và thơm mẹ thật nồng nàn.

Em băn khoăn là nếu là tk thì mọi thứ thường biểu hiện lặp đi lặp lại, phải không ạ? Nhưng con em thường không mấy khi nói lại những gì đã nói, nhiều lắm kh 3 lần lặp lại thôi còn hầu như đổi sang từ mới hoàn toàn, đồ chơi cũng được cháu "tuyển chọn " kỹ lưỡng, không thích thì không chơi, có khi chỉ đơn giản là 1 cọng chỉ may vá, nhưng cũng thường xuyên thay đổi chứ không lặp lại.

Nói đến vd đồ chơi, con em thường được mọi người nói vui là "bố mẹ k phải tốn tiền mua đồ chơi" vì có mua về cháu cũng hay chán lắm, nhưng lại rất thích nếu "lượm" được gì đó linh tinh trong nhà. Chị cháu ngày xưa có khi chỉ có 1 cọng chỉ nhưng nhìn ngắm cả ngày không chán, có ngày chỉ ngồi ngắm 1 ngón tay của mình mà vẫn "happy" :?:

Con em chẳng giống ai cả. Chỉ có 1 điều em chắc chắn, đó là cả 2 đứa nhỏ nhà em đều thuộc hàng "siêu quậy". Con chị tuy là gái nhưng quậy còn hơn con trai, năng nổ cũng không kém, ở lớp chuyên cầm đầu 1 nhóm quậy phá toàn... "con trai" :!: . Cậu em thì siêu quậy ở nhà nhưng lại rất hiền lành, thậm chí đào hoa ở lớp. Có lần em đi đón con, thấy con đang ngồi giữa mấy bạn gái, tay cầm 4 bông hoa và phát cho mỗi bạn gái ngồi bên 1 bông, còn lại giữ 1 bông mang về để "ngửi", các bạn gái hí hửng ra mặt khi được tặng hoa còn chàng ta thì...mủm mỉm.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 5 12, 2011 11:53 am

Hơn 2 tuổi cháu mới về thămông bà ngoại lần đầu, nhung cháu sẵn sàng ngả mình vào vòng tay ông bà ngay từ giây phút đầu tiên, nhưng ông bà nội muốn bế được cháu (dù hay về) thì lại là 1 điều cực kỳ khó, có lần cháu về còn không thể bế được, khiến ông bà cũng nhiều lần rơi lệ vì cháu nội không theo.


Ở bên Mỹ khi đi mua nhà người ta thường dẫn các em bé theo. Nếu các em vào nhà nào mà chạy tung tăng tức là hợp phong thuỷ. Nói một cách khoa học thì trẻ con nhạy cảm với môi trường xung quanh, dễ nhận ra những gì người lớn bỏ qua. Vào nhà nào mà các em vui vẻ chạy nhảy thì hẳn nhà thoáng mát, thông thoáng. Vào nhà nào mà tôi tối, phòng ốc lung tung thì hẳn các em sẽ chần chừ, thận trọng. Mình nói thế thôi nhé, không có ý gì với các cụ ở nhà đâu nha.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Trang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.166 khách.

cron