Em chào bác Tường Anh.
Mấy hôm nay em bận quá, chưa kịp repply. Hôm trước em có thoáng thấy bác online tầm hơn 12h VN, tầm ấy bên đó là hơn 12h đêm ạ, bác làm việc khuya nhỉ ?. Em nịnh bác tí nhé
. Em đã đọc nhiều tham khảo nhiều bài trong trang này, những phụ huynh như chúng em may mà có chị TA nói riêng và các anh chị trong CCM nói chung như là những cái phao để cho chúng em bám vào khi gặp lũ lụt, từ đấy cố mà ngoi lên để sống, để phấn đấu cho con. Chứ ở VN thì không phải gia đình nào cũng ở trung tâm, gần trung tâm mà có điều kiện cho con đi hòa nhập, hay đi học tại các trung tâm gdđb. Mà cũng rất khó tìm được cô giáo, hay bác sĩ thực sự có "tâm" để thấu hiểu cho nỗi lòng của cha mẹ. Có đưa con đi khám, gặp bác sĩ, bác sĩ phán cho mấy câu, thế là mẹ ôm con ngồi khóc cả ngày, cả tháng ... stress biết bao nhiêu ngày tháng.
Có mọt phụ huynh phun vào con mèo. Ôi tội nghiệp cho mèo, nhưng sau khi mèo chạy lung tung trốn hết mấy ngày thì cậu chủ nhỏ của nó biết phun nước, May mắn thay cậu không phun vào mèo, mà chỉ phun vào... bà nội!
Bác hài hước thật đấy. Bác làm em bật cười trong lúc trong lòng ngổn ngang nỗi lo lắng về con.
Thật lòng cảm ơn bác, muốn tặng bác bông hoa mà em chẳng thấy có biểu tượng bông hoa gì cả. Thôi em tặng bác cái mặt cười vậy
. Em đang theo cách của bác để dạy con tập phun nước, mà chưa được, chắc phải kiên trì thêm xem sao.
Hôm thứ bảy, Vũ đi học bị bạn gái cắn vào môi dưới, chảy máu, sưng vều lên. Về nhà mẹ hỏi " môi con bị làm sao ?" " môi con bị đau" " thế làm sao mà đau ?" " Chíp hút máu con mẹ ạ "
(chíp là bạn gái ở lớp con ạ)
Bác chờ em cập nhật thông tin nhé.