Chào anh Phi,
Mỗi lần đi BS bé có phản đối lắm không Phương? Nếu có thì Phương thường làm gì để bé bớt lo sợ?
Bé Nhân đặc biệt thích đi ra ngoài chơi bằng xe gắn máy hay bằng taxi, cho nên việc đưa bé đi đâu thì không khó lắm. Đi bác sĩ thì toàn là ....BS quen (quen là do bé đến BS đó ngay từ hồi nhỏ, đi riết thành thân chủ, mà BS cũng biết bé nên thông cảm mỗi khi bé sợ không hợp tác) - Nếu là BS "chưa quen lắm" như hôm qua bé đến thì khi lên taxi P sẽ nói với bé là "hôm nay mẹ đưa con đến bác Tiên, không phải bác Dũng nhe con, BS thương bé lắm bác sẽ làm giống bác Dũng lấy ông nghe đặt vào ngực, vào bụng con thế nầy nầy (vừa nói P vừa lấy tay bắt chước đặt ống nghe lên ngực và bụng bé), con nhớ để bác sĩ nghe cái ngực con đừng khóc nhé - lớn rồi khóc người ta cười , BS không làm đau con đâu" - Nói vậy và P nói hoài suốt đường đi, khi đến nơi bé đỡ phản đối và chịu ngồi yên cho BS khám. Và khi đến, khi ra về đều vòng tay ạ, chào BS và người phụ tá BS rất "đàng hoàng" .
Nhiều khi bố mẹ đang khoẻ như voi, nhưng con mình nó ốm 1 cái, làm mình cũng muốn ốm theo. Chắc P cũng đang bị thế. Người ta gọi tình mẹ con là unconditional love cũng không sai.
Anh Phị ạ, ngày xưa khi chưa làm mẹ P biết rằng mẹ mình rất yêu thuong mình; chỉ "biết" thôi anh ạ, mà chưa hiểu tình yêu đó thế nào. Đến khi có con, P mới thật sự hiểu tình mẹ bao la ....cao cả...bất vụ lợi...hy sinh vô điều kiện....và....và.... không thể diễn tả hết bằng lời. Me yếu đuối như nhành liễu, nhưng đối với con là chỗ dựa vững chắc và bình yên nhất cho cuộc đời đứa con.
Hôm nọ anh bạn nói ở quê anh, khi đưa đám tang cha, người con cầm gậy có đốt, nhưng đưa đám tang mẹ thì không cầm gậy, vì gậy có đốt để đo "công cha cao như núi", còn "công mẹ" thì như nước trong nguồn, làm sao đo được.
Tất nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, có những ông bố không kém gì các bà mẹ như anh LMB, anh ML chẳng hạn...
Hôm nay anh nói P mới biết ý nghĩa cây gậy tang mà người trưởng nam hay cháu đích tôn hay cầm trong tang lễ cha, ông bà nội.
Anh biết không, đối với P thì P không hề thần tượng bất kỳ diễn viên, ca sĩ hay nhà chính trị gia nổi tiếng nào của thế giới cả; nếu ai đó hỏi P rằng "ai là thần tượng của P" thì P không ngần ngại nói rằng đó chính là BA của P ! Ba của P là người đàn ông mà P ngưỡng mộ, tôn trọng và tin tưởng tuyệt đối. Ba là tấm gương sáng cho con cái noi theo, là tình yêu vô bờ cho con cái không kém gì tình mẫu tữ dịu dàng của mẹ. P sinh ra được nuôi nấng và ấp ủ trong vòng tay thương yêu , đùm bọc của gia đình , trong cái nôi hoàn thiên của gia đình êm ấm, P còn có người dì (em ruột của mẹ) săn sóc dạy dỗ, tình yêu thương đối đãi như người mẹ không sanh mà có dưỡng. Chính vì thế , P rất đau lòng, xót xa cho con của P hiện giờ, bé không may mắn có được sự ấm êm mà mẹ bé đã có ngày xưa. Bé bị người làm ngược đãi, không có người thân kề cận chăm sóc thương yêu như mẹ bé ngày còn nhỏ. Nếu Thượng Đế cho quyền lựa chọn, P sẽ bằng lòng đánh đổi để nhường lại cho con mình điều may mắn đó . Nhưng tiếc thay, đó chỉ là giấc mơ không bao giờ có ! Ray rứt trong lòng mãi không thôi....anh Phi ạ !
Thân mến,
Phương