anh có chắc là phân biệt được hoàn toàn không , chi bằng trả lời hết để không bị sót
Câu này nghe biết ngay là con khi? nói, không phải babikut nói . Này khỉ, ngồi yên một chỗ để anh babikut làm bài tập nhá .
anh có chắc là phân biệt được hoàn toàn không , chi bằng trả lời hết để không bị sót
babikut01 đã viết:À đâu trả lời rồi muahahaha
Không em nói thật đó em thật sự muốn anh chị trả lời tất
: )Anh cũng nói thật đấy chứ . Em đi làm bài tập đi rồi vào đây báo cáo, rồi anh trả lời cho . Học phải có hành chứ, không thể bàn luận mãi mà không có hành động cụ thể nào được . Thế nhé .
http://dantri.com.vn/c130/s130-434712/nhung-chiec-khan-tam.htm hôm nay em đọc bài này và có nhiều suy nghĩ ghê, cũng giống mình ha , sướng mà còn kêu này nọ, được bố mẹ chăm lo, được bạn bè nhường nhịn (thật ra là em ép tụi nó phải nhường, không nhường không được ), được anh chị giúp đỡ vậy mà chả tiến bộ được tí nào, cứ giậm chân tại chỗ thế này không được, đứng dậy và HỌC thôi .Tuấn ơi cố lên ựa ựa , bạn bè tính sau học đã .
Em vẫn nói chuyên với anh chị đó đừng tưởng thoát được em .
cảm động chứCái bài của em gửi ở trên mới đọc thì nó cảm động
xì tin thật =))Anh lớn lên, cũng như 1 số các boy xì tin cùng thời
cái này thì, em thích chơi với người như vậy chứ em không thể như thế được, đã thoái mái thì không có gì là quy tắc cả"tin rằng" đàn ông thì phải cương trực, nghĩ sao nói vậy, tính nóng nóng như Trương Phi nó mới cool, và quan trọng là phải coi trọng hành động, coi nhẹ lời nói .
tiếc quá, tiếc quá , em toàn bảo bạn em phải nói thế này thế nọ nhưng chính em lại không nói ra được mấy lời kiểu "nhẹ nhàng, tinh tế" em thấy "củ chuối" , em thích kiểu đã thích thì nói, thậm chí chạy vào ôm nói thẳng toẹt ra , vui lắm .Tiếc rằng trong giao tiếp xã hội, người ta cần cả cái sự thành thật và lời nói nhẹ nhàng, tinh tế. Tính tốt đến mấy nhưng nóng như Trương Phi thì chỉ có ... Lã Bố nó mới chơi với mình thôi em ạ
kể ra đọc bài này thấy vợ chồng họ còn nhiều khoảng cách , mà cụ thể nhất là cả bài viết không nhắc đến con cái gì cả , nếu như anh nói thì cuộc sống như vậy là quá hạnh phúc rồi ho ho ho . Cái em bảo bài học của em là em chưa biết quý trọng những tình cảm mọi người dành cho mình, cái tôi trong em hơi nhớn, em nhận ra mình ích kỉ và nhỏ nhen ghê , em coi điều đó là hiển nhiên, nhưng nếu không quý thì họ đã không vậy, cái thú vị của mỗi con người là ở chỗ chả ai giống ai , chắc chả cần thay đổi nhiều chỉ cần đôi lúc bày tỏ tình cảm là được rồi, chịu khó giúp đỡ người ta nữa, bắt họ giúp mình khi mình chả giúp gì họ thì đúng là không được, phải cho trước thì mới có nhận (cái này anh chị dạy em ). Thế này được chưa anh phiCái bài của em đăng, anh ước gì nó kết thúc bằng việc anh chồng sau khi đón cô vợ về nhà, đã thay đổi tính cách xã giao để có được cả cái galăng rô-men-tịt của anh kép cô ta chia tay và vẫn giữ được cái tính giản dị chân thật. Thay vì nhường khăn tắm cho vợ, bây giờ anh ta nhường chỗ ngồi tốt cho cô ta mỗi khi vợ chồng đi nghe nhạc Phú Quang, hay đi uống cà phê tại cái quán Sỏi Đá ngày xưa nơi 2 người gặp nhau lần đầu. Tại sao chỉ có cô vợ nhận ra lỗi, mà anh chồng thì không thấy được điểm yếu của mình để làm tốt hơn?
Quay về Chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ, điều trị cho bé...
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 65 khách.