gửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 10 13, 2010 11:39 pm
Chị đã từng làm "phù thủy" của con khi thấy con đi ị không đúng nơi, lấy bô ra và dùng hết sức mạnh kềm con phải ngồi xuống bô mà ị cho đúng nơi và dùng kỷ luật sắt với con. Giờ nghĩ lại thấy mình quá ấu trĩ vì làm như vậy chỉ khiến con hoảng sợ hơn và vấn đề tâm lý xảy ra là con không đi vệ sinh được. Chị rất hối hận vì thời gian qua thiếu kềm chế và kém hiểu biết làm con sợ. Thịnh đừng theo lối mòn của chị nha. Hãy làm từ từ, em phải xem việc con đi ị và đi tè luôn liên quan đến tâm lý của con. Em có thấy người Mỹ người ta gọi nhà vệ sinh là "restroom" hay không, cái phòng để "xã hơi" mà, tâm lý hoảng sợ khi nhìn thấy mẹ dùng quyền bắt con phải làm theo ý của mẹ làm con bất an làm sao con yên tâm xã hơi được ? Em cứ chịu khó cho con ị vài lần trong góc nhà rồi dọn dẹp, khi dọn dẹp thì nói nhẹ nhàng với con: "lần sau mẹ con mình vào cái góc trong toilet nha con, trong đó dễ dọn dẹp hơn và con thoải mái nữa" - Sau đó, em để ý xem bé thích làm gì khi trong toilet (nghịch nước, phá chai xà bông tắm của mẹ, nhìn chung quanh....) thì em cứ cho con chơi theo ý thích. Với con của chị thì bé thích nghịch nước, chị cho vòi nước rỉ rả, bé cho tay dưới vòi nước nghịch và chị ngồi kế bên chơi với con, từ từ chị đưa cái bô vô mà không nói, không bảo con ị vào, chị nói : con ngồi đây cho đừng mõi chân, rồi mình chơi nước", con yên tâm vì được chơi, được ngồi thoải mái, thế là cu cậu ngồi vào bô kể từ đó, em ạ. Còn khi con ngồi vào bồn cầu là chị phải làm mẫu cho con xem, giới thiệu cái bồn cầu với con như 1 cái bô lớn : cái bô này của mẹ, mẹ cũng ngồi vào đây, con muốn bắt chước mẹ không ? Một ngày đẹp trời, thằng cu tự nhiên bắt chước mẹ ngồi vào bồn cầu, nhìn con biết ngồi vào bồn cầu mà nước mắt mừng vui chực rơi, Thịnh ạ. Tuy nhiên, hiện giờ con chị vẫn còn dùng bô vỉ cái bồn cầu lớn hơn mông của bé.
Ah, quên nói với Thịnh, những "chiêu thức" trên này là chị học được từ chị Tường Anh đó.
Phương
Phương