Hi chị Tường Anh,
Cũng khá lâu rồi em mới post bài tiếp. Chị có khỏe không? Đọc những bài khác em thấy chị "mất tích" nên muốn hỏi thăm xem chị thế nào?
Thời gian qua hai mẹ con em vẫn cố gắng không ngừng. Tuy không hỏi chị nhưng ngày nào em cũng vẫn vào diễn đàn để tìm, đọc, học hỏi kinh nghiệm giải quyết của người này người kia rồi áp dụng với Kem.
Bây giờ Kem đã hơn 23 tháng một chút. Em đã chuyển Kem từ trường mầm non chất lượng cao sang trường công lập. Trường cũ của Kem lớp học chừng 10 bạn với 3 cô chăm, có camera quan sát, dinh dưỡng rất tốt, nhưng em e ngại các cô chỉ chăm chút cho các bữa ăn là chính mà thiếu các hoạt động tập trung, và các cô có xu hướng chìu các cháu quá, tức là chủ động "phục vụ" cho các cháu trước khi cháu tự bật phát hay cố diễn đạt nhu cầu. Một điều trùng hợp là ở trường này em phát hiện ra có 3, 4 cháu cũng chậm phát triển ngôn ngữ hoặc có nét TK, nên rất cảm tính, muốn thay đổi môi trường khác cho Kem.
Lớp học mới của Kem tầm 20 bạn, với 2 cô. Các bạn đều 24 tháng trở lên. Em có nói chuyện với cô giáo về những khó khăn của Kem và nhờ cô giúp đỡ. Và cô rất nhiệt tình giúp đỡ, thật may mắn. Hầu như cô nói về tình trạng của Kem mỗi ngày. Ba hôm đầu Kem cũng khóc đòi mẹ, nhưng chỉ mất 15-20p dỗ dành, hoặc được cho sữa chua là nín ngay. Bây giờ thì ngoan, đến lớp tự đi vào ghế ngồi chờ cô cho ăn sáng, và đến tầm 4g chiều là chạy ra cửa ngóng chờ mẹ đón. Tuy chưa tích cực chơi với bạn nhưng vẫn ngồi chung để chơi, xếp hình, giành đồ chơi với bạn, và còn đánh cả bạn khi không giành được. Ít lăng xăng hơn, khi em đến đón thì toàn thấy Kem ngồi 1 chỗ nghe cô kể chuyện hoặc ngồi xếp hình. Về nhà thỉnh thoảng lại múa may, nhún nhẩy (chứng tỏ trên lớp cũng quan sát chị nhỉ).
Kem vẫn đến lớp can thiệp 45p mỗi ngày. Tự động vào đúng chỗ học, và khi cô chưa xong việc để vào thì khóc đòi cô. Vẫn chưa nghe lời cô chị ạ, làm theo được 20-30% thôi, nhưng tích cực tham gia (theo cách của ảnh).
Một số tiến bộ của Kem:
1,Giao tiếp mắt rất tốt, hầu như bình thường. Biết nhìn thăm dò phản ứng người đối diện, hầu như không còn lảng tránh hay nhìn chệch đi
2, Gọi quay lại đến 80-90%
3, Hết thói quen chơi bánh xe hay tập trung vào tiểu tiết của đồ chơi, đã biết đầy xe lui tới, chơi đồ chơi khác cũng đúng chức năng.
4, Biết hết chức năng của đồ vật trong nhà, như cầm lược chải đầu, cầm cài tóc của cô Kem cài lên đầu, mang mắt kiếng, cầm bút vẽ, cầm muỗng cho vào miệng…
5, Bắt chước rất tốt, từ bắt chước điệu bộ (nháy mắt, chu miệng…) đến 1 vài âm thanh (ba, à, ..), đến hành động , khi em nói/làm thì Kem làm theo (xem video bài hát head shoulders knees and toes thì đứng lên làm y như trong video, hay tivi chiếu mắt thì nháy mắt, chiếu bàn chân thì nắm bàn chân). Các hành động khác thường ngày Kem cũng bắt chước người lớn nhiều.
Và, những vấn đề nan giải vô cùng
1, Ngôn ngữ chưa có tiến bộ gì cả. mặc dù phát âm thêm được một số từ (bò, mamy, bà, ăn, ngon, nhanh..) nhưng toàn bi bô thôi, không đúng ngữ cảnh, không phát ra khi có nhu cầu, mà em nói gì Kem cũng không hiểu, không làm theo luôn. Cái này đúng là rất mỏi mệt chị à . Dạo gần đây miệng cứ bi ba bi bô những lời không có nghĩa như thế.
2,Ăn vạ chưa giải quyết được. Cái này một phần do lỗi bà nội cháu xót không chịu được khi Kem khóc. Em phải tích cực can thiệp hơn thôi
Vấn đề lo lắng còn lại (so với những biểu hiện khác đang dần khắc phục) là ngôn ngữ. Em nói và diễn tả rất ngắn gọn mọi thứ Kem nhìn đến và quan tâm, cố gắng tập trung cho Kem nhìn vào miệng khi phát âm, treo “giải thưởng” để Kem “ạ” hay xin “cho” mỗi khi thích gì… nhưng nói chung vẫn chưa có tác dụng gì cả. Thờ ơ lắm chị ạ.
Hôm nay viết hơi dài rồi. Mong chị Tường Anh khỏe, và có thời gian để vào nghe mẹ cháu kể lể