Tuần này chúng tôi được chứng kiến các trẻ mà cha/mẹ nghĩ là không còn khả năng truyền thông với người ngoài, thế mà trẻ đã viết, chỉ chữ, "nói" ra được điều mình muốn truyền thông với mọi người. Với những tiến bộ về máy nói chuyện cho người TK, chắc chắn các bé này sẽ giao tiếp tốt khi trưởng thành. Chúng tôi chứng kiến khuon mặt cha/mẹ bé H. rạng rỡ khi con trai họ chỉ vào từng chữ A,B,C để nói lên điều bé muốn nói.
Chúng tôi cũng chứng kiến 1 giáo sư đại học nói về rối loạn TK của ông. Vợ ông kể rằng khi giận ông, bà khóc và nói: "Anh ơi, em đang khóc đây" nhưng ông chỉ nhìn mà không trả lời. Đến lúc bà lại gần, ông đưa tay lên rờ mắt đỏ hoe của bà hỏi: "Có phải nước mắt không?" Lúc bà giải thích ông GS mới biết (vì ông không có khả năng đọc gương mặt/tình cảm người khác).
Chúng tôi cũng chứng kiến những trẻ TK giải thích về khó khăn của họ. Ví dụ 1 em bé nói với bố rằng sao tiếng nói của con bị mất dần đi, con bị nghẹn không nói được nữa. Một trẻ khác (đã trưởng thành) cho biết anh ta quơ tay thường xuyên để gạt đi các "tiếng ồn truyền thông" (communication noise) khác mà anh không muốn nghe.
Chúng tôi cũng chứng kiến cảnh 2 cậu bé TK làm bạn với nhau, chứng kiến 1 công ty kỹ nghệ cao (hi-tech company) nói về việc họ tìm kỹ sư rối loạn TK vì các kỹ sư này có những năng khiếu đặc biệt người không TK không có.
Cuối cùng , các cách can thiệp có hiệu quả (cả cũ và mới) được đưa ra và phân tích. Mục đích chính là để xác định cách can thiệp nào thích hợp với trẻ nào. Tiếc rằng do luật bản quyền, CCM chưa thể chia xẻ tài liệu với các phụ huynh. Chúng tôi sẽ cố gắng đưa phần training này vào lần hội thảo sắp tới.
Tóm lại, một tuần đầy tin vui. Và vui nhất là khi chứng kiến 2 trẻ TK (tuổi cấp 2) nói đùa trêu chọc nhau.
Phi