Nguyen,Anh đã viết:Đánh phạt con rất khác với đánh vì tức giận. Cái đánh khi tức giận có thể mạnh bạo hơn, đặc biệt là cặp mắt và dạng diện mặt mũi người đánh rất hung dữ. Cái đánh khi tức giận chỉ là vũ khí của kẻ mạnh, kẻ có thế. Thử đặt mình vào thế bị đánh đập bởi ai đó mà xem. Cảm giác bị đánh rất kinh khủng đối với nhân tính, tự ái.
Chị TA viết hay quá, có lần khi mới lên SG E phải đi làm ban ngày, ban đêm vẫn lãnh làm thêm có khi thức suốt mấy đêm liền làm cho xong, mà chị biết không nhớ lại cảnh khi đó Bé cần mẹ vô ôm để ngủ, mà bé đâu có ngủ liền cứ trằn trọc hoài (làm như bé biết là khi bé ngủ mẹ sẽ ra làm việc tiếp nên bé sợ không dám ngủ hay sao á) E lúc đó do sợ làm không kịp , mà con thì cứ bám mẹ, mẹ ca , hát hết hơi mà vẫn thức nên đổ quạo (nói ra nghĩ mắc cở quá, 1 phần giận sao mà Ba dổ không chịu, cứ phải mẹ mới được) nên đánh đít bé , kết quả bé khóc quá trời (mặt E chắc lúc đó cũng sưng xỉa ghê lắm) nên bé sợ không dám nhìn mẹ luôn. Khi qua cơn rồi, thương con quá chừng , muốn rút lại cái đét đít, cái nhìn hung dữ làm sao được . Tới bây giờ E vẫn còn ám ảnh chuyện đó, khi ôm con, hôn con cứ thầm thì xin lỗi mà bé cứ vô tư cười . Tới bây giờ E vẫn thấy giận mình và đau lòng lắm chị ạ.
phi đã viết:PP Đừng lý luận đánh nhẹ hay mạnh nhé, vì về tâm lý thì đánh là dùng đau đớn hay sợ hãi để dạy, cho nên đánh nhẹ hay đánh mạnh cũng thế thôi.
Đúng là việc đánh con có nhiều lý do, nhưng nói ra như thế nào cũng là biện minh mà thôi. Như Châu bây giờ cuộc sống tương đối ổn định khi nhớ lại vẫn sợ quá. Mình cứ mãi hối hận và lo lắng là có thể vì thế mà con khó tiến bộ...?
Nếu PH có con bị TK , Ba mẹ bé cần nên gặp các BS hoặc chuyên gia như Anh Phi , chị TA trước thì tốt lắm lắm .