Sáng nay, khi vừa đưa con trai vào lớp học, tự nhiên chị phụ huynh có con học cùng lớp với con mình chay đến ôm mình khóc, "bà sướng, còn có vợ có chồng, tui thì chồng bỏ đi rồi, có một mình lo cho con", rồi chị đó khóc. Thiệt là mình tê tái trong lòng, mình hiểu rỏ tâm trạng của chị phụ huynh đó, nhưng mình chỉ đứng lặng thinh, vì biết, không lời lẽ nào có thể làm vơi sự đau khổ của chị. Rồi mình cũng khóc. Hai chị em ôm nhau khóc. Chị phụ huynh kể tiếp "khi con bị bệnh (tăng động) thì chồng bỏ đi, mà con thì mến bố, nên tối nào cũng đòi bố, mẹ chẳng biết làm gì, cứ lấy xe chở con đi vòng vòng ngoài đường tìm bố suốt đêm, đến khi con ngủ mới đưa về nhà".
Thiệt là chỉ biết khóc cùng với chị phụ huynh đó. Thôi thì cầu trời cho có ngày bố suy nghĩ lại mà về với con.