Kinh gui cac anh chi chuyen gia tam ly trong dien dan,
Dong kinh cac anh chi phu huynh trong dien dan,
Toi da tham gia dien dan nay de duoc huong dan cach giup do cho con trai cua toi duoc phat trien tot hon. Toi cung rat co gang, nhung co le~ phai nho them su ket hop cua nha` truong de co' duoc ket qua tot hon. Nhung that kho' khan de tim duoc ngoi truong tot cho con em cua minh, nhat la` doi voi con em binh tu ky. Toi da doc dau do' tam su cua cac phu huynh dau xot va` ray rut vi` noi kho tam khong tim duoc truong hoc thich hop cho con cua minh, khong co' giao vien chuyen mon cham soc day do cho cac be, va` nhat la` khong duoc su thong cam cua cong dong cung nhu cua cac co giao tai truong hoc binh thuong kha'c .
Xin duoc trich dan thu cua mot nguoi Me :
Kính gửi: các anh chị trong tòa soạn và Ban đời sống,
Đọc bài viết về trẻ tự kỷ không được nhận vào học mà lòng tôi nghẹn ngào. Tôi cũng có cháu gái năm nay lên 3 tuổi rồi và cũng bị mắc căn bệnh oái oăm đó. Đến tuổi này rồi mà cháu vẫn chưa gọi được "mẹ ơi, bố ơi". (Trần Phương Linh)
Gia đình chúng tôi phát hiện cháu bị tự kỷ khi cháu được 24 tháng tuổi. Chúng tôi đã rất nỗ lực dạy cháu hàng ngày mỗi khi cháu ở nhà và cho cháu đi học ở trường giáo dục đặc biệt cho trẻ khuyết tật với hy vọng khi cháu đến tuổi đi học lớp một có thể được hoà nhập với các bạn cùng trang lứa. Vậy mà cháu vẫn chẳng thể nào tiến bộ hơn được.
Không biết tương lai của cháu sau này sẽ ra sao đây? Mỗi khi nhìn thấy các bạn cùng lứa tuổi với cháu chạy nhảy chơi đùa, tung tăng đi mẫu giáo mà lòng tôi đau như cắt.
Qua bài viết này, tôi kính mong tòa soạn kêu gọi tới các Sở, các ngành giúp cho các cháu bị tự kỷ sau này có thể có trường học riêng và có hệ thống sách giáo dục riêng để các cháu có thể được đến trường, để các cháu có được chút hy vọng trong tương lai và cuộc sống sau này.
Thay mặt các gia đình có cháu bị tự kỷ cảm ơn tòa soạn!
Và day nua, mot phu huynh khac :
Mong lắm trường học phù hợp cho trẻ khuyết tật
Đã có những lần tôi đứng ngoài quan sát việc học của con, con được xếp ngồi một mình ở bàn cuối lớp mặc dù mắt con chỉ có 2/10, con phải nghe cô giảng như các bạn mà không được sự hỗ trợ nào khác của cô trong suốt quá trình học. (Nguyễn Vân Nhung)
Đọc bài "Đau lòng con tự kỷ không được đến trường" tôi rất hiểu và đồng cảm với những trăn trở, day dứt đối với các mẹ có con bị tự kỷ nói riêng và bị khuyết tật nói chung. Tôi xin chia xẻ sự đau lòng trước cuộc sống hoà nhập hiện nay của các cháu vì đơn giản tôi cũng là một người mẹ có con bị khuyết tật.
Tôi cũng có một cháu bị chậm phát triển trí tuệ (loại nhẹ), cộng thêm việc cháu bị nhược thị bẩm sinh, năm 2007 tôi cũng đã cho cháu đến trường học lớp 1. Trường cháu học là một trường có uy tín ở quận Tây Hồ nhưng lại không có giáo viên giáo dục đặc biệt hỗ trợ, thật khó khăn đối với cháu.
Đã có những lần tôi đứng ngoài quan sát việc học của con, con được xếp ngồi một mình ở bàn cuối lớp mặc dù mắt con chỉ có 2/10, con phải nghe cô giảng như các bạn mà không được sự hỗ trợ nào khác của cô trong suốt quá trình học. Với sĩ số lớp khoảng 45 cháu thì thực sự cô không thể giành thời gian cho con tôi, hơn nữa đối với các cháu khuyết tật thì đòi hỏi phải có giáo viên chuyên biệt, kết quả cuối năm con tôi đúp lại lớp 1.
Năm 2008 tôi đã không cho cháu đi học nữa, tôi để cháu ở nhà và gửi cháu vào một trường mẫu giáo ở Mỹ Đình học với các cháu bình thường. Buổi tối tôi mời một cô giáo trường mầm non kèm cháu chương trình lớp 1, đến nay với sự nỗ lực của cháu, của cô và của gia đình, cháu đã đánh vần và đọc được, cháu tô được các nét cơ bản và thuộc hết được các chữ số.
Năm nay tôi lại có ý định đưa cháu đến trường học, nhưng đây đúng thật là một khó khăn, tôi không biết chọn trường nào cho con. Trước đây, khi đi khám cho cháu các bác sĩ đã khuyên tôi nên cho cháu vào các trung tâm chuyên biệt, tôi đã đưa cháu vào trung tâm Sao Mai, thời gian cháu học ở đấy đã gây ấn tượng không tốt với cháu do trung tâm phân loại các cháu không đồng đều.
Đi học về cháu nói với tôi, con không đi học nữa đâu, ở đấy toàn bạn cao như anh Trung (anh cháu cao 1,7m) hay chảy nước dãi bẩn lắm. Tôi ứa nước mắt, tôi có đủ khả năng có thể cho cháu theo học bất kể trường nào ở Việt Nam hay ở trên thế giới nếu ở đó con tôi được nhận sự quan tâm để cháu phát triển vì tôi biết cháu sẽ phát triển tốt nếu được sự quan tâm của cô giáo chuyên biệt.
Tôi đã ngồi không biết bao nhiêu ngày trước máy tính để mong sẽ tìm được một trường nào đấy ở Hà Nội có điều kiện tốt nhận dậy các cháu như con tôi nhưng tôi thật thất vọng. Tôi tìm được rất nhiều bài viết về các chính sách, viết về sự thông cảm, sự chia xẻ đối với trẻ khuyết tật nhưng lại chẳng có một trường nào có đủ điều kiện giúp các em hoà nhập trong học tập.
Tôi không kỳ vọng vào việc hỗ trợ người khuyết tật bằng cách giảm học phí hay miễn học phí, tôi chỉ mong có một trường học phù hợp với các cháu để các cháu được quan tâm chăm sóc dạy dỗ với các giáo viên chuyên biệt để tránh tình trạng như trong bài đau lòng con tự kỷ không được đến trường hay bài học sinh khuyết tật lớp 7 bị bạn học hành hạ. Nếu ai là mẹ của các cháu khuyết tật thì sẽ cảm thấy đau sót như sát muối vào vết thương khi đọc các bài báo đó.
Từ khi con đến tuổi đi học, phải đối mặt với thực tế, tôi đã ước, nếu tôi có đủ khả năng tài chính, nếu tôi thông thạo tiếng Anh thì dứt khoát tôi sẽ ra nước ngoài học hỏi để về có thể xây cho các cháu khuyết tật một ngôi trường để các cháu có điều kiện học tập tốt như nhiều trường có yếu tố nước ngoài đối với học sinh bình thường.
Ca thay giao cung phai buc xuc thay cho cac be' :
Đồng cảm với cha mẹ có con tự kỷ
Tôi là một người thầy giáo giúp các cháu mắc chứng tự kỷ có cơ hội hoà nhập với cộng đồng, cũng vô cùng thương xót mỗi khi nghe các bậc phụ huynh phàn nàn rằng: "Hôm nay cô giáo bảo con chị phải nghỉ vì trường có đoàn kiểm tra". (Hoang Khuyen)
> Đau lòng con tự kỷ không được đến trường
Tôi chỉ biết dùng hai từ " đồng cảm" để chia sẻ với những người cha, người mẹ có con bị tự kỷ và có khao khát cho các cháu đến trường.
Tôi là một người thầy giáo giúp các cháu mắc chứng tự kỷ có cơ hội hoà nhập với cộng đồng, cũng vô cùng thương xót mỗi khi nghe các bậc phụ huynh phàn nàn rằng: "Hôm nay cô giáo bảo con chị phải nghỉ vì trường có đoàn kiểm tra".
Tôi biết nói thế nào nhỉ? rất mong Nhà nước hãy "cứu lấy tương lai của các cháu".
Vi` thanh tich thi dua, vi` co doan kiem tra ma` cac be tu ky phai bi cho nghi hoc ngay do de truong giu nguyen "thanh tich" cua mi`nh ! Dau xot lam phai khong cac anh chi, con cua chung ta nao co' toi ti`nh chi, cac be' dang thuong va` can xa hoi , gia dinh, nha` truong quan tam nhieu hon nua . The ma` con cua chung ta ngoai can binh quai ac khien cho moi nguoi xa lanh, con bi phan biet doi xu ...nua !
Toi xin gop phan nho be cua minh keu goi tam long cua tat ca cac anh chi, lam cach nao de giup ca'c be co duoc ngoi truong thich hop nham cai thien, giup do dua cac be duoc hoa nhap vao cuoc song cong dong, vi` tuong lai cua cac be', xin hay mo rong long hon nua ! Chung toi can lam su giup do cua cac to chuc tu thien co' thien nguyen muon mo truong giup cac be', chung toi can lam cac tam long thong cam, chia xe, nhung Manh Thuong Quan dang rong doi vong tay am ap den cac be bat hanh can duoc giup do.
Hien tai chung toi - mot vai phu huynh tai Saigon va` co giao dang huong dan day do cac con chung toi dang co' uoc nguyen mo lop chuyen biet cho cac be, nhung chung toi gap phai tro ngai ve noi chon de lap lop, lap truong; dang kho' khan ve chuyen mon, hieu biet hon nua, nhan su va` cung dang vap phai van de kinh te de hi`nh thanh truong, lop. Noi day, xin duoc giup do chung toi, giup do cac be dang can duoc quan tam hon nua. Rat cam on cac anh chi da bo thoi gian doc nhung dong tam su nay. Neu co the xin lien lac voi chung toi qua email:
phtran1302@yahoo.com va` hungmaihiennhan@yahoo.com.vn
Chan thanh cam on va` kinh chao cac anh chi,
Phuong Tran va` The Mai
Dai dien phu huynh cua con em tu ky tai Quan 3, TP. HCM.