Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt KhóXin chân thành cám ơn vì tất cả, cũng thật xin lỗi vì hôm ở TPHCM tôi thực sự quá xúc động, không hể kềm lòng được, mỗi khi nhắc lại những ngày ấy, tất cả mọi cảm xúc cứ ập về cùng một lúc làm tôi phải nghẹn lời, kể cả hôm trả lời phỏngvấn đài truyền hình cũng vậy (nghỉ lại thầy thật là kỳ)
A, Bảo đây rồi. Làm gì vắng bóng, khiến mình hơi lo lo.
Bảo không cần phải xin lỗi bất kỳ ai về những tình cảm và xúc động đối với bé P. Chẳng có gì là kỳ đối với mình, Bảo ạ. Yêu thương và mong muốn cho con nên người, sao lại kỳ? Rơi nước mắt vì con, sao lại kỳ?
Em cũng báo cho chị một tin vui, từ ngày thẩm định về đến giờ bé Phúc nói được nhiều hơn trước, có thể trả lời được các câu hỏi đơn giản, ăn uống tốt ngủ tốt(chắc có lẽ Phúc nhờ cô Tường Anh mát tay).
Hãy đến với chúng tôi vì chúng tôi rất cần có chị. Chúc chị nhiều sức khoẻ, thành công và thăng tiến
Mình đã nói với Bảo sau khi thẩm định những gì, chắc Bảo còn nhớ. Bảo cứ dựa vào kết quả thẩm định và mục tiêu mà đi tới. P. sẽ còn tiến xa hơn thế. Cứ chuẩn bị nuôi con heo ăn mừng đi là vừa. Riêng Bảo thì vui lên, vì điều mình đoán định về bé P. đã xảy ra như Bảo kể đấy! Cần khóc, cứ khóc. Cần cười vui vì tiến bộ của con, cứ cười (miễn đừng cười ha ha khi đang đứng lớp).
Cám ơn những lời chúc của Bảo dành cho Phi, Xuyến, và mình. Sẽ lại tiếp tục làm việc với nhau nhé!
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK