Em xin phép hỏi một số tình huống ở con em tại đây vì trong buổi học hôm nay không có nhiều thời gian để hỏi
Trong buổi học hôm nay anh Phi có đề cập đến vấn đề bé không giao tiếp mắt nếu vì bé sợ hình ảnh người đối diện hoặc do não bộ chụp hình nhiều quá nên bộ nhớ đầy...... và nên dạy bé nhìn "xuyên qua " hoặc dùng vật che...... với trường hợp con em thi em cũng không xác định được là bé sợ hay bé chụp hình. Rõ ràng là có lúc bé nhìn thẳng vào mắt mẹ ví dụ bé thích nhún banh sau khi nhún 1 lúc mẹ cho bé nghỉ và ngồi trên quả banh đó mẹ nói bây giờ con nhìn vào mắt mẹ và mẹ đếm đến 10 con mới được nhìn đi chỗ khác thì sẽ được nhún banh tiếp, bé đã chịu nhìn thẳng vào mắt mẹ đến lúc mẹ đếm đến 10 và sau đó thì mẹ tăng tới 15, 20 bé làm được. Mẹ đổi sang không đếm nữa mà nói " mẹ ơi chơi nhún banh với con " tất nhiên là phải nhìn mẹ thì bé vẫn làm được tuy nhiên vừa nói xong câu này thì bé nói luôn " chào mẹ con đi học về" đồng thời mắt thì nhìn ngược lên trần nhà và cười hí hí rất hứng thú giống như người lớn mình chọc cười ai đó ( vì mỗi chiều đón bé thì cả mẹ và cô đều yêu cầu bé chào như vậy và bé chào mà mắt không nhìn mẹ bị cô bắt phải nhìn )
TRong trường hợp con em thì không biết là nên bỏ qua chấp nhận bé không nhìn hay dùng phương pháp thay thế hay bắt phải nhìn.
Ở trường cô dạy là nói chuyện mà không nhìn mắt người đối diện thì là mất lịch sự, sau đó hỏi lại bé là nói chuyện không nhìn người đối diện thì sao bé trả lời là mất lịch sự ( vẫn không nhìn ) sau vài lần hỏi ( ở nhiều thời gian khác nhau ) thì không trả lời là mất lịch sự nữa mà nói " mất vệ sinh " và em có cảm giác bé nói xong rất thích thú với câu nói vừa rồi chứ không phải bé nhớ lộn từ " lịch sự" sang "từ vệ sinh" như vậy có phải bé đang chống đối
Bé rất hiểu vấn đề nếu làm cái này thì sẽ bị cái kia VD: trước khi cho bé đi bộ mẹ hỏi đi bộ dưới đất thì con phải sao bé nói không được phá thang máy, không bật tắt đèn, không chạy vào nhà người ta, không ngắt hoa...... mẹ hỏi nếu con làm thì sao bé trả lời là bị mẹ phạt không đi bộ nữa phải lên nhà ngay. Khi xuống dưới đất thì vẫn làm bình thường đến khi mẹ bắt lên nhà thì mới khóc và nói lần sau con không hư nữa. Em phải giải quyết vấn đề này thế nào( câu hư này là do mẹ dạy bé từ lâu rồi nên mỗi khi bị mắc lỗi gì đó thì bé dùng từ không hư nữa hay không như thế nữa, hôm nay đi học thì mới biết là mẹ dùng từ sai như anh Phi nói là mẹ không tách hành động và con người bé ).