Con em bây giờ được 3 tuổi 2 tháng. Cu cậu chậm...đủ thứ.
17 tháng mới biết đi, 24 tháng mới nói tiếng đầy tiên là "át xì" - vì bắt chước theo tiếng hắc xì của dì. Từ đó cu cậu rất khoái nói "át xì".
Em thật là người mẹ tồi tệ, lo học hành, công việc cho bản thân còn con thì gần như giao hẳn cho người giúp việc (cô này cũng ít nói chuyện với bé).
Đến khi bé trên 2 tuổi thì em mới nhận ra bé "khác" so với những bạn đồng lứa. Chưa biết nói, không biết chỉ tay, không theo mẹ,...muốn cái gì là kéo tay mẹ, ba lấy giúp chứ không chịu nói.
Em hốt hoảng lên mạng xem thông tin và ngờ bé nhà em có dấu hiệu tự kỷ. Đến 30 tháng tuổi thì gần như em hoàn toàn vào trạng thái lo lắng, em hối hận bản thân đã không lo chu đáo. Em đem con lên bệnh viện Nhi đồng 1 khám, bác sĩ chẩn đoán là "Theo dõi tự kỷ không điển hình:. Từ đó, thay vì ưu tiên quan tâm học tập, công việc, em dồn sức quan tâm đến bé. hai mẹ con cho bé về Vũng Tàu, đi chỗ này chỗ khác để chơi và nói chuyện với con (dù con chưa nói nhiều và đôi khi thấy rằng mình nói con không hiểu).
Vốn từ rất ít nhưng bé đã thích cái gì là bé nhớ rất nhanh. Đặc biệt thẩm thấu nhạc tốt (hát karaoke cứ như thật), có khả năng về số: bé đã biết nhận và đọc số từ 1-100, rất yêu thích tiếng anh (đã hát được bài anphabet song, happy birthday, ..một số bài hát khác).
Hiện tại bé nói chưa rõ, đã biết chỉ tay, bé chưa biết hỏi, chỉ trả lời được những cái quen thuộc (hát thì được khoảng 15 bài hát thiếu nhi cả Anh lẫn Việt), có xu hướng thích xài tiếng anh hơn. ví dụ như chào ba, người quen: hello, goodmorning,... biết làm theo những lệnh đơn giản: nhờ lấy điện thoại, nhờ giục rác, nhờ kiếm banh,...
bé biết tự phục vụ vệ sinh cá nhân
khi muốn ị thì bé kêu "ai ị" và cầm tay mẹ bắt đi lấy bô ngồi. Khi đái thì kêu "đi đái đi" và tới nơi được phép đái (bồn cầu hoặc bồn nước) đái xong thì biết xả nước, nếu quên thì ba mẹ nhắc cu cậu tới xả. Tối từ 6- 7 g là nhất quyết phải kêu "đánh răng" và bắt mẹ lấy bàn chải, kem đánh răng, có khi mẹ bận thì cu cậu lấy sẵn kem, bàn chải để mẹ nặn kem cho và tự đánh răng, súc miệng.
Biết tự uống sữa, uống thuốc khi được khen giỏi, biết các bộ phận cơ thể, các con vật quen thuộc (hay bị nhầm lẫn và gọi các con vật 4 chân là con chó, thỉnh thoảng nhầm con gà với con chim),..
Bé chưa biết tự ăn cơm, mẹ phải đút và thường nuốt chứ không nhai.
Thật sự em không biết con em có bình thường không nữa vì em cảm nhận cháu ít hiểu lời giải thích của mẹ (cư xử theo kinh nghiệm chứ không phải theo hiểu biết), không trả lời theo sự hiểu mà chỉ trả lời theo kinh nghiệm (biết các con vật, bộ phận tay chân,...do được dạy), mẹ hỏi "hôm nay trên lớp an gì?" thì đưa tay ra làm cử chỉ ăn, và trả lời theo thói quen là "ăn cơm" hoặc "ăn cháo" mẹ hỏi ăn cháo gì thì chỉ biết "thịt bò" - khi nào trả lời ăn cháo thì đều nói thế. Tương tự ăn cơm thì bảo là ăn với cá.
Em rất băn khoăn các anh chị ơi. Cứ sợ rằng nếu con không bị TK mà mình cứ cho con là bị TK và cho bé học lớp đặc biệt và những cư xử đặc biệt của mình thì có vô tình làm bé bị tự kỷ ám thị không? còn nếu con TK thật mà mình không cho học lớp đặc biệt thì con có theo kịp bạn bè không (hiện tại, bé đi nhà trẻ bình thường).
Mọi người cho em lời khuyên với ạ
Em xin chân thành cảm ơn