Bà Lan có 2 cô con gái sinh đôi giống nhau như đúc. Một cô tên Hương một cô tên Bích. Lúc nhỏ 2 chị em tính tình giống nhau, càng lớn thì càng khác biệt.
Cô Hương tự tin, nghĩ mình là người vui vẻ, được mọi người chung quanh thích. Với suy nghĩ như vậy, khi đi đến các buổi tiệc, đám cưới, sinh nhật, cô đều chủ động tới làm quen bạn mới. Cơ hội thành công chỉ là 50% cho nên 10 người làm quen, chỉ có 5 người trở thành bạn. Lâu ngày, Hương càng nhiều bạn bè.
Cô Bích thì tự ti, nghĩ chẳng ai muốn làm quen với mình. Với suy nghĩ như vậy, khi đi đến các buổi tiệc, cô ngồi im nghĩ rằng: "Ra làm quen mà người ta không thích mình thì quê lắm. Thôi cứ đợi xem có ai muốn làm quen với mình trước thì mình trả lời". Cơ hội thành công của Bích cũng chỉ là 50%, nhưng vì chẳng chủ động làm quen ai cả, Bích ngày càng ít bạn.
Vậy thì đó là do số của Hương và Bích khác nhau hay do chính Bích gây ra cho mình?
Đôi khi cuộc đời của mình đi theo hướng do chính các suy nghĩ, hành động của mình gây ra. Tôi tin vào Thượng đế, số mạng, nhưng đó là những cái to tát mà các Đấng đó vạch ra. Tôi không tin Phật hay Chúa hay Thánh Ala nào đó, buổi sáng thức dạy vừa đánh răng vừa nghĩ xem xem hôm nay cho ai nổ lốp xe để đi làm muộn, cho ai bị giựt ipad, cho ai dẵm cái vỏ chuối để té rách cái quần.
Ngày về chầu trời, chắc Thượng đế sẽ mắng Bích như sau: "Ta cho con các cơ hội, sắc đẹp, trí thông minh như em con, vậy mà con chẳng đem ra dùng. Con đáng bị phạt". Tương tự như vậy, có những người rất thông minh đang quảng cáo bán thuốc chữa hết TK trên diễn đàn này, ngày nào đó sẽ nghe phán rằng: "Ta cho con trí thông minh hơn người. Thà là con vất nó đi chẳng chịu giúp ai, sao lại dùng nó để bán thuốc chữa hết TK".
Em nói mấy năm nay không ai giúp đc em, vậy thì tới lúc em tự giúp em, đổi cách suy nghĩ đi, rồi chính em sẽ đi được con đường em muốn . Có thể em sẽ không thành công như em muốn, nhưng ít ra là em có cố làm . Sống như Hương, đừng sống như Bích.