Chiều hôm qua khi đón con mẹ bị cô méc là con leo lên bàn đi. Mẹ có giải thích với cô là do cô ở lớp tâm lý tập cho con đi đường thẳng bằng các khối nhựa nối thành đường thẳng, giống giống như dãy bàn cô xếp thẳng lại. Mong là cô thông cảm.
Có lẽ cô là cô mầm non bình thường nên chưa hiểu về trẻ như con chúng ta. Cô còn trẻ hay đã có gia đình và có con rồi vậy em? Haiz...xin lỗi khi phải nói ra mối quan ngại của chị, các cô còn trẻ chưa trãi qua cảm giác làm mẹ đôi khi khiến chúng ta lo lắng về tình yêu thương đối với trẻ nhỏ, không phải ai cũng vậy, đó là nói theo "tâm lý chung".
Giờ mẹ lo nhất là khi con lớn hơn, cách mọi người nhìn về con, nghĩ về con, nói về con. Liệu mẹ có đủ chay lì vượt qua những "định kiến" ấy cùng con, hay lại khóc như mưa như cái hôm cả lớp con được cô đưa đi chơi công viên, mẹ cũng hí hửng đến đó, rình rình tìm con trong cả trăm bạn, xem con của mẹ có lăng săng lắm không, có làm phiền mấy cô không, tìm mãi mà không thấy, mẹ đã đến hỏi cô và biết con của mẹ bị cô gửi lại lớp khác.... Mẹ đã khóc như chưa bao giờ được khóc.
Em cứ yêu thương con và thể hiện tình yêu thương đó bằng mọi cách với con, ai nghĩ sao kệ họ, ai nói gì cũng kệ họ, họ có thay mình nuôi con mình đâu mà em phải quan tâm. Khi ai đó chưa hiểu thì mình tìm cách giải thích cho họ hiểu, còn ai cố ý châm chọc, phân biệt đối xử và không tôn trọng con thì mình cứ "xù lông nhím" lên bảo vệ con khi cần.