Trời trời, "vụ" đó mà "quay phim" lại thì không những rất sống động mà còn rất..."kích động" nữa đấy ạ. Mẹ cháu chả dám, mọi người coi phim xong mà té xỉu hết thì mẹ cháu lại "mang tiếng" chết.
Lời dặn của chị Tường Anh em nhớ rồi, em nhất định sẽ làm theo như vậy.
Em biết, đôi khi con thích thú khi thấy 1 việc làm nào đó của mình mà gây được sự chú ý từ người khác, thậm chí làm ngta "nhảy chồm chồm" lên là thấy khoái tỉ vô cùng. Em đã nhiều lần "cắt cơn" được rồi đấy.
Vd: khi con mở của tủ lạnh ra rồi bỏ đó, lúc đầu mình nhắc con đóng lại, lần sau con làm mình la lên và đề nghị đóng lại,... cứ thế đó là "trò chơi" mới của con. Cho tới khi mẹ đổi "chiến thuật" từ "la làng" thành "ngó lơ" thì cu cậu thấy "mất hứng". KHi con mở tủ lạnh ra và...có ý chờ...., có lần mẹ như không thấy gì, kệ, thế là cậu chàng lững thững đi vào tỏ vẻ "chán" và đóng sầm ngay lại, lần sau thấy mẹ đi tới lại..thử, nhưng có khi mẹ lơ có khi mẹ nhắc nhẹ nhàng "con đóng tủ lạnh lại đi không hư tủ lạnh đấy", nếu làm theo thì ok, không thì mẹ sẽ "chặn" ngay lưng không cho lùi, rồi đẩy con tới tủ lạnh "con mở được thì phải đóng được!" và mẹ chờ cho tới khi con tự đóng tủ lạnh. Thấy có vẻ "nhàm" nên chàng ta bỏ luôn sở thích đó. Thỉnh thoảng ngứa ngáy tay chân cũng "soạn lại bổn cũ" nhưng mẹ áp dụng lại "như xưa" thì lại không còn hứng nữa. Cứ thế, nếu "mất hứng" là "quê" không thèm nữa.