TUẤN MÃ...DU HÍ...KÍ! (09/01/2014)
Hôm nay là ngày mồng 9 - ngày Vía của Đức Quán Thế Âm Bồ Tát, là ngày LÀNH mẹ chọn để Khai Bút đầu Xuân, ngày mẹ mong mọi điều đến với chúng ta sẽ luôn là "PHÙNG HUNG HÓA KIẾT" trong năm Bạch Mã này. Cầu Đức Quán Thế Âm cùng chư Phật chư Thiên phù hộ độ trì cho con luôn được mạnh khỏe, bình an, được khai khẩu + khai tâm + khai tính.
(NAM MÔ ĐẠI TỪ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT.)
Nhìn lại chặng đường dài đã đi qua, không khỏi ngấn lệ khi nghĩ tới cảnh chúng ta đã cùng nắm tay nhau vượt qua quá nhiều khổ đau, quá nhiều khó khăn chồng chất. Nhưng cũng như một sự ghi nhận cho quá trình phấn đấu, chúng ta cũng đã đạt được nhiều điều đáng gọi là THÀNH QUẢ dù còn ở mức độ khiêm tốn.
Con trai của mẹ - Thiên Thần Ánh Sáng, lung linh trong giấc mơ của mẹ được báo trước khi mẹ thấy có sự hiện diện của con trong cuộc đời này. Con chào đời trong dáng vẻ hoàn hảo đến mức không thể có sự hoàn hảo hơn. Nhưng, ẩn bên trong là 1 điều thiệt thòi chẳng biết gọi tên là gì, chẳng thể nào có được 1 đáp án chuẩn. Theo thời gian, sự thiệt thòi đó cứ dần hiển hiện phô bày khiến cho cả nhà chúng ta "ngấm từ từ" vị ĐẮNG cuộc đời. Bao sóng gió, bao thăng trầm, bao nhọc nhằn cay đắng đã trôi qua chẳng thể đong đếm. Để rồi ĐỌNG LẠI dư vị ngọt ngào nhất của cuộc đời kém may mắn của chúng ta chính là TÌNH YÊU CHÂN THÀNH - cái ĐÍCH ngọt ngào nhất mà ai cũng mong có được ở chốn NHÂN GIAN này.
"Ôn Cố Tri Tân", mẹ ghi nhận lại những điểm đặc biệt mà chúng ta đã cùng nhau vượt qua, hy vọng trong năm Bạch Mã này chúng ta sẽ hoàn thiện dần những gì còn thiếu:
1. Ngôn ngữ hiểu:
Đây là thế mạnh của con từ những ngày đầu. Mẹ tự tin thể hiện Thiên Chức của mình và mẹ cũng đã nhận được rất nhiều sự đáp lại từ con. Như một kết nối chẳng thể tách rời, tuy 2 mà 1, mẹ và con luôn có những khoảnh khắc đáng ghi nhớ.
Theo dòng thời gian tính tới nay, con đã sẵn sàng tiếp nhận thế giới này theo nghĩa hiểu thông thường nhất. Mọi sự đổi thay trôi qua trước tầm mắt được con ghi nhận lại, con học hỏi, con thấu hiểu, con cố gắng hòa nhập. Điều mẹ mong chờ nhất đã đang dần được hiện thực hóa.
2. Thể hiện cái TÔI:
Tuy còn bé, nhưng cái Tôi của con luôn được con thể hiện buộc ba mẹ phải chấp nhận ứng xử theo cách tôn trọng nhất. Mẹ luôn cho con quyền được "phát biểu" chính kiến của mình. Mẹ luôn hỏi con, gợi ý, ghi nhận quyền được có chính kiến của con.
Từ những clip chẳng thể hoàn thành khi quay do con xua tay không đồng ý cho ba/mẹ quay lại, đến những bộ quần áo mà dù có đẹp trong mắt mẹ mà với con chưa ưng ý thì cũng còn lâu mẹ mới mong con mặc, chỉ đến khi mẹ thuyết phục hợp lí hoặc hiểu rõ nguyên nhân mới mong con có thể "hiểu lại" những gì mẹ đang cố gắng. Từ gu thẩm mỹ, khiếu âm nhạc, thưởng thức...con đều có sự tự tin khi thể hiện nhu cầu. Mẹ tôn trọng con trên nguyên tắc 'THẤU HIỂU, ĐÔI BÊN CÙNG CÓ LỢI", vì thế dần dà mẹ mới kéo con thoát dần ra những gì thuộc về thế giới riêng của con, để con cùng bước vào thế giới đầy những rắc rối này. Mẹ sẽ cố gắng trang bị cho con những gì tốt nhất có thể để con không lạc lõng chơ vơ, để con luôn được phát triển tốt nhất. Là chính mình tốt biết bao con yêu nhỉ?
3. Bày tỏ tình cảm:
Như một nhân quả tất yếu, nơi nào có tình yêu nơi đó có những người yêu nhau. Giờ, tuy ngôn ngữ vẫn còn hạn chế nhưng những gì ẩn chứa trong tim con đều đã có thể thể hiện ra bằng lời, bằng chữ, bằng hình vẽ... Nếu trước đây trái tim con chỉ có hình ảnh của Mẹ thì dần dà trái tim đó đã thêm ngăn cho Ba, cho chị Hai. Khi con biết viết chữ cũng là khi con tự tin thể hiện chữ YÊU. Con ghép các mảnh Lego lại thành chữ "Đ YÊU BA MẸ", "YÊU MẸ MỸ"...và với mẹ chẳng có gì trên đời đáng giá hơn như thế. KHi chưa chấp nhận chị Hai song hành, nếu khi con viết chữ trên bảng mà mẹ điền thêm tên chị Hai thì ngay lập tức con xóa bảng, hic. Chị Hai tham gia chơi cùng con sẽ đuổi "ĐI RA"...Nhưng, khi chấp nhận thêm chị vào ngăn chứa tình yêu đang dần mở, con đã cho chị chơi cùng con, nằm bên cạnh con, ăn chung với con gói snack nho nhỏ. Khi "cơn yêu" dâng lên, con đã viết chữ trên bảng "Đ YÊU BA MẸ VÀ CHỊ T". Khi chị giận k muốn chơi chung, con nhìn chị cười lúng liếng gạ gẫm cho mình chơi cùng, nếu những "chiêu" đó chẳng thể "lung lay" chị thì con sẽ cầm bảng lên và viết "YÊU CHỊ T..". Vậy, chị có thể nào giận thêm?
Tranh con vẽ đã bắt đầu nhiều thêm, nhưng vẫn luôn luôn là tranh 3 lớp: lớp 1 chỉ có người HỮU DUYÊN mới nhìn thấy, hoàn hảo vô cùng. Nhưng con sẽ nhanh chóng thay nhanh lớp 2 bằng màn tô màu. Để rồi lớp thứ 3 sẽ phủ nhật nhanh với "pha" tráng màu khắp bức tranh. Có sao đâu khi con khác biệt nhỉ? Mẹ vẫn rất vui khi đón nhận tình yêu của con. Thêm vào tình cảm đặc biệt là bức tranh con vẽ ngôi nhà đề chữ tặng "NHÀ MẸ". Mới đây, đầu Xuân mới, con tặng mẹ bức tranh ngôi nhà thật mới. Một ngôi nhà biệt thự "đơn sơ" to to với cái cây to to bên cạnh, áp cạnh đó là 1 ngôi nhà nho nhỏ với cái cây cũng nho nhỏ hơn. Nhìn tranh mẹ thấy...xao xuyến lạ. Mẹ tuy chẳng phải họa sĩ nhưng nhìn tranh có thể đoán tâm tư người vẽ tranh. Con thể hiện ý muốn được sống riêng nhưng bên cạnh mẹ, theo tuần tự phép tắc to đối to, nhỏ xứng nhỏ.
4. Ngôn ngữ nói:
Như một nỗ lực tột bậc, con đã dần dà nhả từ. Tuy cấu tạo của bộ máy phát âm không gặp trục trặc gì nhưng con lại gặp khó khăn về cấu âm, điều này khiến cho con khó khăn thể hiện trong vấn đề nói. Nhưng mẹ sẽ cùng con song hành, cùng con luyện tập mỗi ngày. Tuy câu chữ còn khó khăn khi nhả, nhưng giờ con đã có thể nói theo yêu cầu 100%. Từ nào lưỡi không cần vận động nhiều con sẽ nói chuẩn âm. Từ nào lưỡi phải hoạt động tích cực thì con nói ngọng, vì thế lại phải dùng khẩu hình luyện âm, song song cùng 1 số biện pháp khác.
Nhưng, cũng rất thoải mái khi con ngồi cùng ăn chung và bày tỏ ý muốn uống nước cam bằng cách chỉ vào chai nước cam để chọn "CAM" khi mẹ đặt bên cạnh chai coca và hỏi con uống nước nào. Khi cùng mẹ đi chợ, mẹ giơ tiền ra giải thích "đây là tiền, mẹ dùng để mua..." thì con sẽ điền "TÉP" vì mẹ thực sự đang rút tiền ra trả cho người bán tép. Con sẽ giúp mẹ nói từ "TÔM" khi mẹ chỉ đĩa tôm hấp để dụ con ăn. Cha cha, cũng là con tôm con tép, nhưng sao mẹ thấy yêu lạ, khác hẳn nhiều khi mẹ muốn nói :"CON TÉP! K CHẤP"
5. Vấn đề ăn uống:
Đây là vấn đề ngọt ngào trong những vấn đề ngọt ngào..mà...đau đầu nhất. Lí do mẹ luôn thích ăn rau đắng, khổ qua, uống Trà Bắc...chính là nhờ vị đắng đầu môi và vị ngọt đầu lưỡi. Nhưng đúng là :KHỔ TẬN CAM LAI" thật.
Năm mới Tết sắp tới, Mẹ Đ chúc cho tất cả các cha mẹ cùng các con TK trong làng, các anh chị CG, các thầy cô giáo và những ai quan tâm một năm mới luôn dồi dào sức khỏe, bình an, CẦU ĐƯỢC ƯỚC THẤY. Nếu được ban cho 3 điều ước, Mẹ Đ tình nguyện để dành cho những người khác 2 điều ước, chỉ giữ lại điều ước duy nhất. Nếu được hỏi đó là điều ước gì thì mẹ Đ sẽ vô tư công khai minh bạch :"cầu có được viên NGỌC ƯỚC"