TỰ CẢNH...TRUNG THU.
Trung thu xưa của mẹ
Trăng sáng cả bầu trời
Vàng rực sân bà Ngoại
Rọi chiếu Thơ giữa sân.
Cùng mời chị Hằng dự
Bên gia đình xum vầy
Bên mâm cỗ đạm bạc
Có ánh đèn – là Trăng.
Bánh đa vừng Ngoại làm
Ngọt thơm Dừa hai lớp
Mùi bánh Nướng thơm phức
Dẫu một lần khó quên.
Trung thu xưa của mẹ
Sân Đình nhộn nhịp vui
Rộn ràng tiếng trống Ếch
Nô nức cùng vui đùa.
Xòe tay chìa săn đón
Bánh kẹo Bác Hồ cho
Kẹo trứng chim, kẹo lạc...
Múa hát mãi bên Trăng.
Trung thu nay khác lắm
Chẳng thấy ánh Trăng vàng
Chỉ bầu trời xám xịt
Mưa mấy ngày chẳng thôi.
Trung thu nay của con
Chẳng dám mua đèn lồng
Sợ chất độc thẩm thấu
Từ những thứ bọc ngoài.
Trung thu nay của con
Chẳng thèm màng ăn bánh
Bánh trung thu tuy đẹp
Nhưng chứa nhiều hiểm nguy.
Chỉ còn cách an toàn
Xem Ti-vi là nhất
Dẫu biết là chẳng vui
Nhưng chẳng còn chọn lựa.
Chị Hai mắt mở to
Say sưa xem ca nhạc.
Con chẳng màng gì hết
Chỉ thích chọn chơi game.
Con chẳng màng ca hát
Cũng chẳng màng múa ca
Trong ti-vi đẹp thế
Hội Trung thu tưng bừng.
Với con thì phải khác
“Ạ” thật to với Ba
Để “giành” phần Ipad
Chơi thỏa thích với Game.
Ôi! Hai miền Ký Ức
Cũng Một Tết Trung Thu
Cũng Mẹ Con mình cả
Mà sao quá cách xa???!!!
(Nguyễn Mỹ - TP.HCM - Trung Thu 2012).