vo xuan hoang đã viết:Châu nè ! đâu cần phải hỏi, đâu cần phải thử ! cứ gặp mặt rồi nói chuyện. sợ à ! hay k thương con mình nữa !
Xin chen ngang 1 tý trong topic này. Bạn này nói "sợ à" đúng là sợ thiệt. Mỗi chúng ta có 1 cánh cửa để ngăn hạn chúng ta tiếp xúc được với thế giới tâm linh bên ngoài. Khi mở luân xa là chúng ta đã mở cánh cửa đó ra nghĩ đơn giản là khi chúng ta ở trong nhà đóng cửa thì mọi chuyện sẽ khác saukhi chúng ta mở cửa. Nếu trìn độ cao( gọi nôm na là cao tay ấn) thì chúng ta giữ được nhà. còn nếu không đủ sức thì nhà trống như thế ai muốn vào thì vào. khi đó là "tẩu hỏa nhập ma". Mình cũng đã từng có ý định học nhân điện vì nghĩ rằng NĐ có khả năng chữa bệnh và định học với mục đích làm từ thiện cho mấy đứa trẻ mà hộiminhf giúp đỡ. không bao giờ minh nghĩ đến khả năng chữa được TK cuả nhân điện. Nhưng saukhi tìm hiểu mọi vấn đề thì mình không dám học NĐ nữa.
Còn việc bạn hỏi : không thuơng con nữa à? Không biết bạn đã có con chưa. Thương con không đồng nghĩa với việc mang con ra làm chuột bạch khi không biết cách pp đó sẽ tác động thế nào đến con. chưa nói đến việc rủi ro nếu bị "tẩu hỏa nhập ma". Người được chữa bệnh bằng nhân điện cũng phải mở luân xa mói nhận được nguồn điện vào. Mình từng bị 1 cô giáo nổi tiếng trong lĩnh vực can thiệp TK mắng cho là : sao cứ mang con mình ra làm chuột bạch. Sao cứ thử hoài vậy. Mình định nói với cô là vì mình thương con, rằng mình không biết bám víu vào đâu nên cứ tìm hiểu và thử cho con. Nhưng nghĩ có nói cũng không giải quyết vấn đề nên thôi. Tự mình lại tìm tòi các pp và lại can thiệp cho con. Vừa thử cho con và vừa theo dõ phản ứng của phép thử đó. Nhưng riêng về nhân điện, về các loại thuốc, các pp kỳ bí... gì gì đó thì tuyệt đối mình khong dám mang con ra thử. lỡ có chuyện gì thì có tội với con.