Lâu rồi không vào viết cho con, để xem đến hôm nay con khá hơn gì nào.đi bộ đường dài thì không kiễng chân nhưng hễ đi chậm hay đi trong nhà là em vẫn kiễng, mẹ nhắc nhở chỉ được vài bước lại đâu vào đấy, chắc cái này phải sửa dài dài.con chơi đồ chơi đã khéo hơn chút, mẹ dạy thìa xúc bát không rồi đưa vào mồm con cũng biết bắt chước, cái này chắc chỏ là bắt chước mà không phải tưởng tưởng.
. Tay thì con khéo léo nhiều hơn rồi. Cầm từng que tăm nhét qua lỗ bé tẹo vào trong, mà ngồi nhét hết 10 que mới thôi, có lúc thích còn đòi chơi tiếp. Cái này thì kiên trì hơn mẹ mong đợi, nhưng hễ thấy đồ chơi có nút là con ấn lấy ấn để, nhiều khi lại ấn bằng ngón cái.
( .về trí nhớ thì con nhớ khá tốt. Tranh treo tường rau củ quả mẹ cứ lôi ra chỉ cho con bao nhiêu ngày tháng, cứ tưởng con chỉ thích nhìn và nhớ vài cái hóa ra con nhớ hết, mẹ hỏi củ cái tím rồi súp lơ xanh, đậu đen, mướp nhật con chỉ đúng hết, chỉ là mọi ngày con thích cái gì là con chỉ nhiều để mẹ đọc tên thôi, thế là bố mua cho ảnh động vật, chỉ 1 tuần là con nhớ hết các con vật, nhưng có vẻ thích gà, chó, bò sữa vì hay được nhìn ngoài đời thật, thích con tôm vì nó trùng tên anh Tôm hàng xóm, hôm đọc con Tôm mà con cứ cười phá lên.
) .về nói thì con chịu nói theo mẹ hơn, được vài từ dễ và con thích như bà, trang, ông, mâm, ếch nhưng vẫn ngọng lắm. Mẹ dạy bye là biết vẫy tay và nói bye bye. Con không được về quê nhiều nên ở thành phố ít va chạm người, hôm trước đi ăn cỗ thấy đông người mà con khóc toáng lên, ai cũng nhìn, ngại quá, cả rạp ai cũng nói chuyện nhỏ nhẹ. Hihi.