Chào bạn chủ top, chào cả nhà.
MẤy bữa nay có theo dõi topic này nhưng "hổng dám" còm vì đang còn lưỡng lự. Bữa nay đành cố "vượt chướng ngại vật" để tham gia chút ý kiến với bạn chủ top.
Trước hết, chia sẻ với bạn vì chúng ta có nhiều điểm tương đồng trong "vấn nạn" của con.
Con tôi cũng sinh năm 2007 nhưng đầu năm bạn ạ, và cũng như con bạn - đang ngấp nghé nhòm lớp 1 qua...khung cửa sổ xa vời. Nhưng có gì phải băn khoăn quá nhiều đâu bạn? So với hành trình đời người thì chậm 1,2 năm cũng chưa phải là ...ngõ cụt mà!! Con tôi cũng chậm ngôn ngữ, nhưng sự thấu hiểu và phân biệt đúng sai hay làm theo yêu cầu thì tới giờ này là OK không lăn tăn gì cả.
Cũng phải mất rất nhiều thời gian và công sức chúng tôi và con mới có thể vươn lên được tới "điểm" này của hiện tại.
Qua chia sẻ của mọi người mấy ngày qua, tôi nghĩ chắc phần nhiều bạn cũng đã có thêm ý tưởng và định hướng cho con. Nay cũng xin mạo muội có vài ý kiến riêng chia sẻ cùng bạn:
1. NHận thức:
Mỗi trẻ sẽ có khởi đầu nhận thức khác nhau, tính từ thời điểm chúng ta "phát hiện" ra cái gọi là "là lạ.." Con đường "bổ trợ" kiến thức đv mỗi trẻ cũng sẽ khác nhau. "Chuẩn phát triển" là mốc để chúng ta căn cứ vào, nhưng không có nghĩa là khi con chưa làm được những thứ đó khi tuổi đó là con tệ. Bất kể dạy con bằng phương pháp gì: gd đb hay MG thường, hay gv tới nhà kèm 1:1, hay....thì điều quan trọng vẫn là: con có NẠP những kiến thức được tác động đó tại thời điểm đó hay không.
A Phi nói đúng, dù pp nào thì cũng nên lấy con làm TRUNG TÂM để có hướng giáo dục phù hợp.
2. Trường học:
Có người thì cho rằng trẻ của chúng ta cần phải đưa vô trường chuyên biệt, có người lại nói nên để con học hòa nhập trong MG thường. Điều này bạn nên xem xét lại thật kỹ, suy xét thật nhiều góc độ.
Trường con bạn đang học, tôi k biết tốt hay không, nhưng tôi thấy các cô chưa làm tròn trách nhiệm của 1 gv mầm non đơn thuần. Bạn nên tới nói chuyện rõ ràng với BGH và các cô, trình bày tình trạng của con, điểm mạnh điểm chưa mạnh của con và cùng các cô bàn pp chung. Việc chưa cụ thể thì sẽ khó có qđ đúng đắn.
Có 1 thực tế là có 1 số trường chuyên biệt đối xử với các con rất thiếu công bằng, thiếu tôn trọng., vì thế có những cách ứng xử, câu từ thiếu thiện chí, thiếu thiện tâm. Các con hiểu hết đấy, chỉ gặp khó khăn khi truyền tải thông điệp thôi, các con cần thêm thời gian và sự cảm thông để bộc lộ con người riêng của mình, việc đối xử thiếu công bằng có thể gây ra hiện tượng "phản tác dụng".
Tùy vào đk tài chính mà bạn chọn trường cho con học, trước tiên nên nghiên cứu và tìm hiểu thật kỹ. Đừng vì con mình thế này nên phải lụy này nọ....
Con còn bé nên cân nhắc việc chọn trường gần nhà cho an toàn. Tp chúng ta có mấy tháng mùa mưa, giao thông thì nhiều vđ cần để ý. Đôi khi "sự nguy hiểm" của việc con bị hội chứng TK còn "dễ dàng" hơn là đi ra đường gặp nguy hiểm. Theo tôi nên cân nhắc đến yếu tố an toàn trước.
3. Thuốc:
VẤn đề này rất quan trọng, phụ thuộc nhiều vào tính quyết đoán của PH, sai 1 li đi 1 dặm. Bác sĩ có thể chỉ định cho uống thuốc (họ nhà "an thần") cho trẻ giảm bớt 1 số hành vi gây bức xúc và lo ngại, cô giáo có thể khuyên dùng thuốc để bé "ngoan hơn" và "dễ tiếp thu" hơn. Nhưng bạn là cha mẹ, có quan hệ "sống chết" theo kiểu "có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia" với con, vì thế chọn lựa của bạn mang tính quyết định.
Tôi k chọn thuốc làm bạn đồng hành trong mọi vđ, đặc biệt là con. Tôi chọn giải pháp an toàn là tác động mọi thứ lên con từ bên ngoài. Để cải thiện giấc ngủ cho con, tôi chọn cho con tập 1 số động tác với bóng, đi bộ, ăn cháo hạt sen, kể chuyện hay matxa nhẹ vào da đầu trước khi con ngủ. Khi con còn "sung" thì k cần ép con ngủ sớm, cứ cho tắm nước ấm và cho chơi thoải mái trước khi ngủ, trễ 1 tí nhưng tối sẽ ngủ rất sâu.
4. Can thiệp:
Trẻ của chúng ta như cánh đồng khô hoang tàn và cằn cỗi, những gì chúng ta tác động hay dạy dỗ luôn phải là ngày nối ngày, kiến thức nối kiến thức, dạy đi dạy lại và luôn kiên trì. Như Phù Sa bồi đắp, lớp này rồi lớp khác, cánh đồng hoang sơ thuở đầu sẽ bớt khô cằn và dần màu mỡ hơn. Tôi k tin là chúng ta và con cùng cố gắng để rồi không nhận được gì CÓ GIÁ!.
Con của tôi, dù nhận thức rất tốt, nhưng hạn chế bởi lời nói ra bên ngoài, cũng là họ nhà TK nên hạn chế luôn khâu giao tiếp. Tôi vẫn kiên trì dạy dỗ con từng tí ti, từng ngày trôi qua vẫn dạy và dạy, nhiều khi cũng mệt mỏi nhưng nhất định k buông xuôi, và giờ tôi thấy những gì tôi dạy con từ rất lâu thực sự con đã nạp, chỉ khi tới thời điểm con chọn thì con "xổ" ra thôi. Con tôi giờ nói cũng chưa nhiều, nhưng có khá hơn, cũng vẫn từ đơn và đôi nhưng có chủ động hơn và mang tính mục đích cao hơn. Sự hiểu biết của con thì tôi hoàn toàn yên tâm và tin tưởng vào ngày mai - dù đv tôi ngày mai đó vẫn còn xa.
5. TÂm linh
Chắc bạn "trả giá" cũng "đủ" rồi khi tin vào những thần y và phép tiên??
Tâm linh và phép tiên chân chính không phụ thuộc vào người ngoài đâu bạn, phụ thuộc vào chính bạn và nỗ lực của bạn đó.
Tôi cũng là người sống nặng về tâm linh, nhưng tôi k dành tiền cho "bọn gian" hưởng đâu bạn. HÀng đêm trước khi ngủ tôi luôn nguyện cầu cho con mình được giải thoát khỏi nghiệp xưa, được hồi hướng công đức để cho tương lai tươi sáng. Niềm tin vào đấng bề trên là điều luôn cần, đó là động lực và nội lực mạnh mẽ giúp bạn và con kiên định trong hành trình dài gian khó.
Cân bằng thế giới tâm linh với thế giới thực là điều luôn cần, sẽ giúp chúng ta cân bằng cuộc sống, sẽ tiếp thêm ý chí và nghị lực cho ta nhiều lắm. Để rồi trở về hiện thực hàng ngày, với những nỗ lực bền bỉ, nhất định bạn sẽ thấy :"GIEO NIỀM TIN, GẶT ĐIỀU KỲ DIỆU".
6. Ứng xử với bên ngoài và so sánh:
BẠn không nên so sánh con mình với người, để rồi buồn lo và này nọ. Hãy cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên đi, sao Ta phải học để giống người khi Người chẳng thể là Ta? Tôn trọng con như 1 thực thể riêng biệt, bạn sẽ tìm được lối ra cho con và mình.
Dù con chậm nhưng tôi luôn tôn trọng và làm mọi thứ trên lợi ích của con, giờ tôi hiểu cửa sổ của con luôn mở chào mời, chỉ là ngày trước tôi chưa hiểu nên chưa biết để bước vô tgiới của con, giờ khi đã cố công tìm hiểu và cùng con thì tôi nhận ra mọi thứ đơn giản và dễ chấp nhận hơn nhiều.
KHông cho phép người ngoài có lối ứng xử phân biệt này nọ với con, làm "cho ra nhẽ" nếu quyền lợi của con bị xâm phạm...
@@@Chắc tôi đã quá "nhiều lời" rồi nhỉ?? Hi hi, mong sao có 1 chút gì đó còn "đọng" lại, để chia sẻ cùng bạn.
Chúc bạn và con nhanh chóng ổn định, sớm tìm ra giải pháp hợp lí nhất. Chúc con bạn mau tiến bộ.