Tôi biết chị Tường Anh đã vài lần giải đáp về ăn kiêng, uống thuốc. Nhưng tôi vẫn chưa yên trong lòng chị ạ. Tôi đặt vấn đề này lên bàn lần nữa nhé. Phụ huynh nào quan tâm thì cùng trao đổi thêm.
Khi mới biết Khoai bị Tự kỷ, tôi có dừng uống sữa khoảng 6 tháng. Nhưng mà cũng không triệt để lắm, thi thoảng vẫn vi phạm một tí, chẳng hạn như ăn bánh ngọt. Bé gầy đi rõ rệt, mặc dù lúc nhỏ đã là một cậu bé mũm mĩm. Thời gian đấy cháu có tiến bộ trong học hành. Sau đó tôi lại cho cháu uống sữa lại. Cháu có lên cân một chút, da dẻ đẹp hẳn lên, không có biểu hiện khác lạ gì lắm so với lúc kiêng sữa (hoặc có thể tôi không nhạy cảm lắm để nhận ra?). Cháu vẫn ngủ được, tiêu hoá bình thường, mức tiến bộ vẫn đều đều theo nhịp độ của cháu. Đến bây giờ thì cháu uống sữa rất nhiều, vì lười ăn, và dạo này có những ngày mẹ rất bận, lại không có người giúp việc để dụ cháu ăn nữa. Cháu uống sữa lại đã được một năm rồi.
Tôi vẫn đọc những tài liệu về BIO từ lâu, nhưng chưa quyết định theo. Gần đây, tiếp xúc với nhiều phụ huynh theo BIO, bắt đầu băn khoăn quá. Các phụ huynh đó đều rất giỏi, đều đã tìm hiểu rất kỹ BIO và hiểu rõ việc mình đang làm. Có lẽ họ đang theo hướng đúng, còn tôi thì vẫn đang châm trễ chăng? Rồi lại đọc cuốn Mạnh hơn cả lời nói nữa. Cuốn đó chẳng lập luận chứng cớ khoa học gì, nhưng lời lẽ lại rất thuyết phục, nó dựa trên bản năng mạnh mẽ của một người mẹ. Tôi bị cuốn sách đó thu hút đến nỗi khi vừa đọc xong, tôi nhìn con đang uống sữa mà cảm thấy như nó đang uống thuốc độc!
Hiện nay Khoai vẫn còn biểu hiện tăng động. Cháu ngồi yên trong giờ học, nhưng vẫn không thật sự tập trung tốt. Khi ra ngoài đi chơi, cháu vẫn có xu hướng chạy lung tung, đặc biệt thích rượt đuổi, thấy các bạn chạy là chạy theo liền một cách thích thú, nhưng không phải là sự thích thú đuổi bắt được nhau, chỉ đơn giản là thích chạy thôi, bạn ngừng chạy thì cũng ngừng, ngó nghiêng tìm bạn nào khác đang chạy là lại lao đến chạy cùng tiếp. Gần đây, cháu xuất hiện tật nghiêng đầu, lé mắt khi nhìn cái gì đó, cử chỉ này cũng hay thấy ở một số bé tự kỷ khác. Nếu khi đang tập trung và thích thú thì cháu không nhìn như thế, nhưng khi mất tập trung là lại nhìn như thế ngay. Cháu cũng bắt đầu sờ tay liên tục lên môi, khi nhắc cháu không được sờ thế nữa thì cháu tìm cách quẹt môi vào người mẹ như thể đang bị ngứa. Cháu có ảo giác gì không nhỉ? Và có thể do lượng sữa lớn trong ngày gây ra? Cháu cũng vẫn còn phản ứng chậm với âm thanh, nói chuyện với mẹ thì được, nói chuyện với người lạ vẫn chậm lắm, nhiều lúc bơ đi như không nghe thấy ấy.
Các xét nghiệm có giúp tôi quyết định được gì không nhỉ? Tôi luôn sợ những loại xét nghiệm. Tôi cứ có cảm giác là xét nghiệm của BIO thế nào cũng tìm ra một thứ bất bình thường nào đó, và bác sĩ yêu cầu chạy chữa rối tung lên, nhưng nếu không xét nghiệm thì cơ thể cũng biết cách điều chỉnh thôi. Trời, chạy thôi, không có bác sĩ hoặc phụ huynh BIO nào ở đây lại cốc cho một cái vào đầu bây giờ
Nói chung là tôi đang cảm thấy lúng túng quá. Tôi rất sợ nếu tôi sai lầm trong chuyện này, con sẽ từ từ rơi vào sự thoái lui, mà khi tôi nhận ra thì đã muộn. Tôi cứ luôn luôn là người thiếu nhạy cảm, bản năng của tôi không vững vàng lắm.
Nhưng nhìn vào bảng thức ăn phải kiêng của các cháu theo BIO thì đâu chỉ có sữa. Hàng chục thứ khác nữa, toàn những thứ trẻ con hay ăn. Cháu sẽ có thêm một khó khăn lớn nếu muốn hoà nhập, khi mà cứ ăn không giống ai như thế.