Chào chị Tường Anh, các chuyên gia và các anh chị.
Em là thành viên mới, lần đầu tiên tham gia diễn đàn, rất mong nhận được những sự tư vấn và sẻ chia kinh nghiệm từ các anh chị.
Con trai em hiện đã được 4 tuổi 3 tháng, cháu trong tình trạng khỏe mạnh tuy cơ thể chỉ ở mức độ "roi roi" và đủ chuẩn dinh dưỡng. Cháu đã từng đi khám ngôn ngữ, khám tâm lý tại BVND2 Tp.HCM và kết quả mỗi nơi mỗi khác. Do cháu khá nhạy cảm về vấn đề này nên đã lâu nay em không đưa con đi khám thêm ở đâu nữa mà chỉ dạy cháu ở nhà và cho cháu đi nhà trẻ bình thường (cháu đi nhà trẻ từ khi được 18 tháng tuổi).
Em vắn tắt vài điều về cháu như sau:
1. Cháu biết nói từ khi được 18 tháng tuổi, những câu như: mẹ nhanh nhanh, măm măm, cốc cốc,..2 tuổi cháu biết nhận mặt chữ số và có thể chỉ vào cũng như đọc các chữ số như 2,3,5,7,9.
Khoảng gần 2 tuổi, khi mẹ thấy sốt ruột về sự phát triển chậm chạp của con như ăn không nhai mà chỉ nuốt, chỉ ăn được bột hay cháo nghiền, chưa chạy nhảy nô đùa tung tăng như các bạn,...Mẹ có mắng:"tầm này người ta nhanh nhẹn đủ thứ mà con vẫn chậm chạp như vậy sao hả con? Khi đó cháu nhìn mẹ mếu máo khóc và nói "từ từ thôi", mẹ nhắc lại "mẹ không từ từ được, sốt ruột lắm rồi" thì cháu lại tiếp "từ từ"...
Cứ thế, cháu chỉ thỉnh thoảng mới nói 1 từ, nhưng chuẩn âm và đúng ngữ cảnh, vd như chỉ lên mặt trăng và nói "cái trăng", chỉ vào TV và nói "kìa chú" khi thấy hình đàn ông, chỉ vào chim bay trên trời và nói "chim kìa", ..và nhiều từ đơn như: hoa, diều...
Cháu hiểu được những gì người lớn nói, ra mệnh lệnh. Hiếm khi cháu nói, thường dùng tay kéo người lớn đến những nơi muốn đến hoặc làm gì cho cháu. Tuy nhiên, nếu mẹ "giả vờ" không hiểu việc cháu dắt tay để đưa cháu đi tiểu thì nhiều khi cháu thốt ra "đi ị" hay "si", có khi đang đêm lay mẹ "dậy, dậy", mẹ hỏi "dậy làm gì" thì cháu trả lời "dậy đi ị",nhưng khi dắt cháu đi vs thì cháu lại không đi và lấy làm khoái chí vì đã "lừa" được mẹ.
Gần đây cháu đã tự đánh vần và nói ra tiếng " măm măm măm mờ, mờ ơ mơ" rồi "Mờ i Mi Ngá (ngọng dấu sắc từ này) Mỹ (nghĩa là Mỹ-tên của mẹ) dù không được dạy. Rồi khi đòi đi chơi thì lại giục ba rối rít "Hurry", lần khác gọi ba "daddy, daddy", đôi khi biết kêu "ba" khi bị mẹ "trấn áp"...
2. Biểu hiện quan tâm:
Cháu biết xoa bóp trán cho mẹ khi mẹ kêu đau đầu, biết đắp chăn trùm kín đến tận cổ cho mẹ khi mẹ kêu lạnh. Biết thơm mẹ khi yêu và biết chìa má cho mẹ thơm khi mẹ y.cầu "thơm cái nào"
3. Sự hiểu:
Cháu làm theo được mọi y.cầu như: cất dép, cất cặp vào nơi quy định, ăn xong biết dẹp tô chén, biết bỏ rác vào những nơi được y.cầu...
4. Những giây phút "thăng hoa":
Khi xem 1 đoạn nhạc Hip Hop trên TV, vậy là cháu "xuất thần" túm chặt chun quần, tay kia túm lên tóc, còn chân và bụng thì "giật" những điệu hip hop thật đẹp mắt và "điêu luyện" như "dân nghệ sỵ" thực thụ. LẦn khác thì nhảy và đi nhón chân giật lùi bắt chước Michael Jackson khi xem bộ phim nói về những giờ tập trước khi biểu diễn của vị này.
Có lần nghe mẹ than thở: toàn máy xay tiền thế này thì kiếm tiền ở đâu cho đủ xài chứ?", thế là cháu chỉ tay ngay vào bóp của ba để trên nóc tủ, mẹ nói tiếp "đó là bóp đựng tiền thôi, thế tiền ở đâu ra?", lúc đó ba nhô từ ngoài vào, vậy là chàng ta hí hửng dừng 2 ngón tay trỏ chỉ kiếu "bắn thẳng" vào ba, kèm theo nụ cười tinh quái. Thế là ba cười sướng điên và nói yêu "à, tên này láo nhỉ, dám chỉ kêu tiền ở đây à?" Vậy là chàng ta cười khoái chí.
Lần khác xem phim truyền hình dài 5 tập của vtv1, đến đoạn cô Vy thơm chú Cường (phim đếm ngược tuổi 30") thì chàng ta khoái chí vuốt tay lên tóc và vuốt ngược về sau đầu rất mạnh mẽ và nói "rồi, được rồi" và quay qua nhìn mẹ và nói "yêu." mẹ tiếp "đúng rồi, cô Vy yêu chú Cường đó", thế là cháu tiếp "Yêu Vy, yêu Vy rồi"
5. Cảm thụ nghệ thuật:
Cháu thuộc tuýp người khó tính khi chọn nghe nhạc, cháu có thề ngồi hàng giờ nghe nhạc thính phòng, nghe nhạc jazz hay nhạc tuyển nước ngoài, nói chung thứ nhạc du dương trầm bổng, ít ca từ, nhạc phải được lọc âm thật chuẩn. Cháu thường bỏ đi sau 5 phút khi mở cho nghe nhạc thiếu nhi VN, thậm chí nhạc của bé Xuân MAi, thực sự phần hòa âm phối khí của nhạc Việt thì tuy không dám chê nhưng cũng thực sự rất khó để khen vì tạp âm còn nhiều (xin "khoe" chút, vì ba cháu có đam mê nhạc và có 1 dàn nhạc cũng "tàm tạm"nên có thể cũng ảnh hưởng phần nào).
KHông rõ tại sao nhưng cháu có thể hiểu và cười đúng khi ngữ cảnh xảy ra khi xem những câu chuyện hài bằng tiếng Anh, hài ở đây là hài về ý nghĩa câu từ chứ không phải là điệu bộ gây cười. Phần này em đã kiểm chứng nhiều lần khi cháu xem kênh Disney Channel
*** Tóm lại: con em hiểu được người khác nói gì, muốn gì ở mình, làm theo được những y.cầu đơn giản, nhưng lại rất ít khi nói. Những gì em kể trên thường không lặp lại, ngay cả những từ cháu đã từng nói ra cũng vậy, nhiều lắm chỉ là 2-3 lần. Thái độ của cháu vui vẻ, thích chơi cùng người khác, nhiều lúc thường tủi thân ngồi khóc mếu nếu bị bỏ chơi 1 mình, nhưng cũng nhiều lúc thơ thẩn chơi 1 mình. Thích đồ chơi là máy bay, đồ nghề bác sỹ. Không thích xếp hàng chờ thứ tự hay đứng giữa đám đông. Thích được quan tâm, chiều chuộng, thích được "trọng vọng" và thích hưởng quyền "ưu tiên"
Em thực sự rất bối rối, không rõ con mình hiện ở tình trạng nào, có ổn không khi em không cho cháu vào trường chuyên biệt dành cho trẻ TK mà chỉ cho cháu đi học hòa nhập bình thường? (dù cháu luôn phải cố theo, thậm chí kém các bạn cùng tuổi - cháu đang học lớp mầm, (sau này là lớp chồi, lá và đi học tiểu học). Việc cháu chậm nói và nói ít như vậy em phải làm sao?
Em vẫn đang kèm thêm cháu qua kinh nghiệm từ hội cha mẹ trẻ TK, từ những gì các bsĩ đã tư vấn và hướng dẫn như tâm sự cùng cháu, dạy cháu nói, hát, kể truyện...
Các anh chị tư vấn và hướng dẫn em thêm nhé.
Thực sự nhiều lúc em thấy bối rối quá.