Cuối cùng thì con trai cũng đã nhận được tiền trợ cấp xã hội rồi, lúc trước thì nghĩ không bao nhiêu, ba mẹ chăm sóc được cho con. Hơn nữa, khi đi làm giấy khuyết tật cho con năm 6 tuổi thì Phường tự động cho con khuyết tật nhẹ (mà không yêu cầu hay hướng dẫn làm giám định thêm) nên con không nhận được quyền lợi này. Sau này, cô giáo và các phụ huynh khác nói rằng đó là quyền lợi chính đáng của con nên phải làm cho con chứ. Chúc mừng con trai đã có thu nhập từ năm 9 tuổi nha.
Hành trình cho con đi học đàn, với mục đích ban đầu là luyện ngón tay do con bị tổn thương não nên vận động của con rất khó khăn và vụng về. Con cầm nắm mọi thứ rất khó vì con không cảm nhận được tốt nên không tự chủ được lực cầm nắm. Hơn nữa, bên trái của con cũng yếu hơn tay phải. Mục đích ban đầu là sau khi thất bại trong học bơi thì mẹ nghĩ rằng học đàn cũng là một cách luyện ngón tay, lại gần nhà không sợ mưa gió mà mẹ lại tham gia cùng con được. Hành trình theo lịch thì cũng 1 năm rồi, nhưng theo phiếu học thì còn 2 tháng nữa là kết thúc. Nhiều lúc mẹ cũng nản chí lắm vì thực sự kết quả không thu được bao nhiêu, nhưng ít nhất mẹ thấy rằng mẹ đã kiên trì cùng con đến cuối cùng, không bỏ cuộc. Sau khi kết thúc khóa đàn, chắc là mẹ sẽ không đăng ký cho con tham gia hoạt động nào nữa vì mẹ cũng chưa nghĩ ra hoạt động nào phù hợp với khả năng của con. Sau giờ học sẽ để cho ba dắt con đi bộ nha, hoạt động đó hiện tại vẫn phù hợp với con nhất.
Dạo này sức khỏe của con yếu hơn rồi, lúc bé con hay sốt lắm, sau đó từ tầm 4-6 tuổi con không hay sốt nữa, mẹ con nghĩ càng lớn sức khỏe con càng cải thiện. Nhưng không phải rồi, những người tổn thương não thì làm sao mà sức khỏe tốt được. Dạo này con dễ sốt hơn, dễ mệt mỏi hơn trước, lúc nào thấy con đi phá hay con phấn khích là biết rằng con đang khỏe mạnh. Con mà ngồi im hay không hứng thú đi kiếm đồ tùm lum là thấy lo lắng rồi.
Học kỳ này sắp kết thúc rồi nhưng nguyên năm học vừa qua mẹ không còn chú trọng yêu cầu con rèn luyện cầm bút hay học chữ nữa, vẫn cho con học nhưng nhẹ nhàng thư giãn chứ không chịu áp lực như trước nữa. Tuy nhiên, không biết năm học sau thì con có bị xuống lớp dưới hay không do kiến thức của con còn thua kém các bạn hiện tại nhiều lắm (các bạn tự kỷ). Học ở lớp hiện tại con được học hỏi nhiều vì khi các bạn học thì con rất hứng thú (chỉ là khả năng của con hạn chế thôi).
Tiến bộ của con thời gian vừa qua là con đã dám tự bước vô phao nước rồi, mẹ khá là bất ngờ đó. Trước đây con rất sợ nước, sau đó đi học bơi nên con cũng bị ám ảnh. Năm ngoái, con bước vô phao nước mà còn la hét sợ hãi, năm nay con đã tự bước vào khi được anh rủ rê. Mẹ rất bất ngờ với tiến bộ của con trai. Cố gắng lên con nhé!