Em có một bé gái 3,5T.
Bé biết nói rất sớm (6 tháng). Khả năng dùng ngôn ngữ, dùng câu rất tốt. Có thể chơi tưởng tượng. Nhận biết được cảm xúc của người khác.
Tuy nhiên, bé chỉ giao tiếp với 3, 4 người thân thuộc. Khi gặp người lạ thường cố tình lơ đi, không tró chuyện, không nhìn, coi như người đó vô hình. Dù mẹ có cố gắng khuyến khích bé chào hỏi, làm mẫu cho bé nhưng không thành công.
Có cảm giác bé tự xây pháo đài bảo vệ ở quanh mình. Từ nhỏ đã cẩn thận quá mức, lun e dè, sợ sệt đủ thứ ( dù trc giờ do quá cẩn thận nên chưa ngã nguy hiểm lần nào, gia đình cĩng nhận thức bé nhút nhát nên không hù dọa mà luôn tìm cách động viên bé)
Bé đã đi học được ở 2 trường. Trường thì 1 đau ốm triền miên, đến lớp bé không than gia với các bạn mà chỉ ngồi im trên nghế quan sát cô và các bạn chơi.
Trường thứ 2, suốt 2 tháng bé cũng không có một cuộc chuyển trò kết bạn nào. Chỉ ngồi suốt trên ghế. Về nhà hỏi sao con gái không chơi với bạn thì bé trả lời: Sợ bạn xô té, sợ bạn đụng phải, sợ bano dành đồ chơi...khi cô bảo cả lớp hát thì con gái không hát theo, hỏi tại sao thì bé trả lời: Cô bảo các bạn hát chứ không bảo con.
Mẹ luôn cố gắng để cho bé ra ngoài tiếp xúc, đi du lịch, nhưng bé chỉ có thể thoải mái vui vẻ với động vât còn với người bé rất thu mình, không giao tiếp.
Gia đình nhà e mới chuyển sang Mỹ định cư ( được 5 tháng). Do đặc thù công việc,được đi làm cùng ba mẹ nhưng nhiều lúc bận quá bé phải làm bạn với ipad nhiều giờ liền. Và ở Mỹ cũng có ít chỗ công cộng cho bé chơi tiếp xúc với ban. Gần đây bé được về Việt Nam ăn tết, biểu hiện lại nặng thêm, hoàn toàn không quan tâm đến người lạ,hay cáu giận, buồn bã vô cớ. Khi bé tô màu, chỉ bị lem ra ngoài chút xíu rất nhỏ, bé cũng cứ để ý mãi đến chỗ đó và thấy khó chịu( bé tô màu khá giỏi), bé dần quên những bài hát trước đây, và hay nói những từ vô nghĩa(cũng có thễ do bé cố bắt chức nói tiếng Anh) Lặp đi lặp lại 1 câu hỏi dù đã biết cách trả lời, kỹ năng tự phục vụ mất dần, và luôn đòi mẹ phải làm giúp .
với các bạn cùng tuổi, bé có thể chơi được với 1,2 bạn, nếu thấy đông quá hoặc hoạt động nhanh hay đột ngột ngoài tầm kiểm soát của bé là bé lại thu mình vào vỏ ốc. Hoạt động nào hơi nhanh thì bảo con không làm được dầu chẳng cố gắng một chút nào.
Gia đình trước đây cứ nghĩ cố cho bé tiếp xúc nhiều với môi trường, mọi người, bé sẽ dần tự tin lên nhưng càng lúc bé lại càng thu hẹp pháo đài của mình lại. Mẹ lo lắng vô cùng.
Em rất mong nhận được những đóng góp, tư vấn để hai mẹ con có thể cùng nhau vượt qua được những biểu hiện này và bé có thể tiến bộ hơn.
Chân thành cảm ơn.