gửi bởi giangnguyen » T.Tư Tháng 10 14, 2015 1:45 am
Cảm ơn anh Phi. Em đã đưa bé đi khám và điều trị từ bé. Diễn biến phức tạp và nhiều lúc hoang mang không biết tin vào ai. Từ 3 tháng con đã đi điều trị do tay lúc nào cũng nắm chặt chứ k mở, mở ngón tay ra thì khóc. Rồi tập vật lý trị liệu phục hồi chức năng đến lúc biết đi (17 tháng). Bác sỹ viện Nhi lúc đầu kết luận chậm phát triển vận động, sau đó là chậm phát triển trí tuệ mức trung bình, sau đó thêm bại não yếu nửa người trái, rồi cuối cùng là tự kỷ. Sau này em tự đưa con đi khám thêm tai (bác sỹ không nói gì) vì con chậm nói và gọi con nhiều mà không trả lời hoặc quay lại, nói chuyện phải nhắc lại nhiều lần mới nghe. Tuy nhiên nhiều lúc nói thầm hoặc nói vu vơ mà vào chủ đề con thích hoặc quan tâm thì phản ứng nhanh và trả lời ngay=chỉ vào vật hoặc tranh được hỏi. Vì vậy em luôn tin con không bị nghe kém mà chỉ do các dấu hiệu của tự kỷ chi phối. Khám tai Viện NHi kết luận con bên phải nghe kém mức nặng, bên trái nghe kém mức trung bình. Bác sỹ khuyên cấy địa ốc hoặc dùng máy trợ thính. Em không tin vì em nói bthg như với mọi người con vẫn nghe và trả lời đúng mặc dù không nhìn khẩu hình miệng nhưng không ai tin em và không hỏi con để kiểm chứng. Nhưng thời gian này con vẫn chưa biết nói (hơn 2 tuổi - nói rất ít chỉ có vài từ) nên em vội vàng mua máy trợ thính nhưng rồi lại lo vì sợ ảnh hưởng đến tai con nếu con thực sự không bị làm sao. Em tiếp tục cho con đi khám tại Tai mũi họng TW, kết quả tai phải con nghe kém mức trung bình, tai trái nghe kém mức nhẹ. Bác sỹ nói có thể kq đo không chính xác do con bị viêm tai giữa. EM điều trị viêm tai ở viện khá lâu, triền miên thuốc rồi đo lại, rồi thuốc,... nhưng lúc nào bác sỹ cũng bảo con chưa hết viêm tai nên không đo lại thính lực. Em nản quá và mệt mỏi, em cũng không tin con bị nghe kém vì e nói ở mọi mức độ như từ nói thầm, nhỏ, to con đều phản ứng tốt (tuy nhiên trừ lúc con mất tập trung). Em không đi khám hay cho con dùng thuốc nữa mà chỉ tập trung dạy con nói và biết. Con học mọi thứ nhanh và không quá khó khăn, rồi đến 3 tuổi con nói nhiều hơn, nhiều hơn, rồi bây giờ 4 tuổi lại thành ra nói nhiều quá, nói linh tinh suốt ngày. Em không muốn đưa con khám thính lực nữa vì sợ thuốc mãi ko khỏi lại khổ con. Vấn đề tự kỷ thì chắc chắn con bị, các bài test con vẫn ở mức điểm cao, còn nhiều biểu hiện, yếu nhất là khả năng giao tiếp mắt và tập trung chú ý, lăng xăng, giao tiếp kém, ngôn ngữ không phong phú và chưa có sự sáng tạo trong các hoạt động, có một số hành vi rối loạn, và vấn đề về nghe. Em vẫn tập trung cải thiện các điểm yếu cho con và con vẫn đang có những tiến bộ, duy chỉ có âm thanh em cảm thấy bất lực quá. Em thấy một số âm thanh con nghe nhiều rồi có lúc sợ có lúc cũng phản ứng bình thường. Em thực sự không biết tin ai: Em không tin bác sỹ vì em đưa con đi khám nhiều (bệnh viện lớn và uy tín) vì con nhiều bệnh nhưng hoàn toàn thất vọng vì các kết luận khác nhau và không đúng với thực tế em đã làm được, có bác sỹ phẫu thuật cho con còn gây hậu quả nghiêm trọng cho cả tương lai con sau này. Vì vậy em sợ bệnh viên, không tin bác sỹ mà chỉ đi khám để có thêm thông tin tham khảo và tự tìm hiểu thêm để khắc phục cho con. Vấn đề âm thanh em không biết phải làm gì dứt điểm cho con. Em đọc có chuyên gia khuyên hạn chế /tránh cho con tiếp xúc hoặc nghe lại những gì làm con sợ, nhưng em nghĩ phải cho con tiếp cận dần hoặc khắc phục cho con bớt sợ chứ không thể cho con tránh vì con không thể tránh cả chặng đường phía trước khi không có mẹ bên cạnh.
Các vấn đề khác em sẽ tìm hiểu dần khi đọc lại các bài viết trước. Cảm ơn anh Phi đã quan tâm và trả lời em, rất mong có được lời khuyên từ anh và các anh/chị trong diễn đàn về các vấn đề của con.