Em chào Anh Phi và Chị Tường Anh,
Anh chị ơi em mới chợt biết đến diễn đàn này vì em đang hàng ngày tìm cách giải quyết những vấn đề của con. Em rất lo lắng và hoang mang. Bây giờ con đã được 34,5 tháng rồi ạ; bác sỹ ở Viện Nhi kết luận con bị rối loạn phát triển phổ Tk khi con được 25 tháng. Gia đình cũng khá tích cực can thiệp cho con nhưng đến nay con vẫn còn rất nhiều vấn đề:
- Con bắt chước và phối hợp tay mắt kém. Con không biết gật đầu giống các bạn bình thường khi trả lời Có, mà thường chỉ trả lời luôn: Con có... và mẹ nhắc con gật đầu đi thì con gập hẳn đầu xuống chứ không gật tự nhiên như các bạn bình thường. Con tập thể dục, ném, bắt và đá bóng cũng yếu và vụng về. Con chạy cũng hơi nghiêng nghiêng về 1 bên, nhìn chân tay phối hợp không thẳng đều.
- Ở lớp nhiều lúc vẫn không quay lại, có tham gia những hoạt động tập thể với các bạn nhưng tay chân còn vụng về, chưa tự giác chơi những trò xếp hình, tô màu, đất nặn mà fai có cô kèm và nhắc nhở, giúp đỡ. Vấn đề đi vệ sinh thì vẫn không gọi cô. Con ít khi chia sẻ hay tương tác với các bạn.
- Em xin kể riêng về vấn đề đi vệ sinh của con 1 chút. Trước kia ở nhà con đã gọi rất tốt vấn đề vệ sinh, chỉ đôi khi con không có thói quen gọi bố mẹ cho đi vệ sinh khi ở xa. Nhưng từ khi con đi lớp, các cô hay cho các bạn đi đồng loạt ( các bạn khôn thì tự đi được hoặc gọi cô cho đi, còn các bạn ko gọi thì vẫn đi cùng nhau vào 1 giờ cố định). Con đi lớp 1 thời gian như thế thì về nhà ko chịu gọi đi vệ sinh nữa . Mấy lần con tè dầm ra quần bị bố quát, con khóc và mọi người đều dặn là con nhớ lần sau phải gọi nhé. Con nhớ như thế nào, con trả lời là: con đi tè thì con fai gọi: mẹ/bố ơi cho con đi tè. Nhưng con vẫn ko quen gọi, chỉ khi nào không chịu được nữa bị rớt 1 ít ra quần hoặc có biểu hiện dậm chân, cuống lên thì mọi người mới giục con đi. Bình thường những lúc con có biểu hiện muốn đi vệ sinh rồi nhưng khi được hỏi con vẫn nói là: Con chưa buồn, con không đi. Em không biết con bị ám ảnh tâm lý hay cảm xúc bị rối loạn như thế nào nhưng giờ lúc nào cũng trả lời là con chưa muốn mặc dù có lúc đã rớt 1 ít ra quần.
- Đi chơi ở cửa hàng, những chỗ lạ thì vẫn chạy lăng xăng, chưa có ý thức đi sát cạnh bố mẹ để nói chuyện, tương tác.
- Đi ra công viên vẫn bị rất thu hút bởi những chuyển động tròn, đèn, âm thanh của nhạc và rất hay miên tả về những thứ này. VD: quạt kia quay kìa, quạt này tắt rồi, hết điện rồi,...
- Chưa chủ động mách mẹ/cô giáo những vấn đề ở nhà và ở lớp.
- Ngôn ngữ của con không khôn như các bạn. Cách hỏi của con vẫn bị nhiều dập khuôn, nhại tình huống: cái biết rồi vẫn hỏi. Vd: con đang chạm chân vào cái gì đấy? (mặc dù biết là đang chạm vào cái bàn); cái gì dừng lại rồi? (mặc dù biết là xe đạp đang dừng lại). Con vẫn hay hỏi kiểu tự hỏi chứ ko kiểu nhìn vào mắt hay rất ít chạy lại tận nơi mẹ hỏi.
- Em kể chuyện cho con thì con chỉ chú ý vào những thứ tiểu tiết chứ chưa chú ý đến tổng quát câu chuyện và không thích nghe hết cả câu chuyện đâu. Con chỉ nghe được 1 lúc rồi đứng lên ngay.
- Cảm xúc, cảm giác của con không ổn định chị ạ. Con hay sợ những cái linh tinh (dây kim tuyến, lá cây, phòng em gái bé của con con cũng ko muốn vào). Nhiều lúc bà/cô chú dẫn con đi chơi ở đường hoặc mẹ đón con ở lớp, khi nhìn thấy mẹ từ xa con không bộc lộ cảm xúc gì. Điều này làm em buồn nhất ạ.
Em muốn hỏi thêm Anh/chị là đến tầm nào thì con mới tự chơi được những trò khó hay tư duy một chút và không chạy lăng xăng ở những chỗ lạ như công viên, siêu thị, nhà hàng xóm nữa ạ? Mẹ hàng ngày thường phải bắt con xâu hạt, lắp ghép tranh ảnh và phải ngồi kèm sát con thì con mới làm không thì lại cầm lên vứt mỗi thứ 1 chỗ ạ.
Vấn đề lớn của con vẫn là tương tác, tư duy và vấn đề tập trung chú ý khi ở môi trường rộng lớn hơn.
Còn rất nhiều tình huống em chưa biết xử lý thế nào với con. Em rối bời và hoang mang quá nên
em rất mong nhận được lời khuyên của Anh/Chị.
Em cảm ơn Anh chị rất nhiều!
Mẹ Gấu - Hà Nội