Bạn "Bảo Bối" đăng bên webtretho
Mình có một thắc mắc khi nghe cô Tường Anh, Anh Phi, và vài phụ huynh ở Mỹ về nói chuyện ở Vũng tàu rằng với trẻ tự kỷ không nên thay đổi môi trường, không nên tạo ra sự xáo trộn? Mình nghĩ không ra. Theo cách hiểu của mình thì mình lý giải: 1. Ở Mỹ, hệ thống giáo dục và an sinh xã hội phát triển, người già, neo đơn, tàn tật được nhà nước chăm lo chu đáo, trong một môi trường phù hợp, bố mẹ yên tâm để lại một khoản tiền nhờ nhà nước chăm sóc. Còn ở mình người già 8,90 tuổi, người mù câm, điếc, bại liệt vẫn phải lăn lóc ra đường kiếm sống, trẻ tự kỷ có lẽ cũng không ngoại lệ. Nếu cứ cho cháu ở trong một môi trường cố định, không giao tiếp nhiều với thực tế phức tạp và luôn biến động, lúc lớn lên sẽ thế nào và khi mình chết rồi, anh chị em liệu có thương và lo cho cháu?
Bạn Bảo Bối cho phép mình hiệu đính, vì do mình truyền đạt ý tưởng kém nên bạn không hiểu rõ ý mình.
Không phải là không nên thay đổi môi trường, mà là thay đổi trong vòng kiểm soát. Ví dụ:
1) Mỗi ngày trẻ nên có 1 thời khóa biểu làm việc rõ ràng, nhất quán. Đó là không nên thay đổi môi trường
2) Dẫn bé đi vườn Bách Thú, đi Siêu thị tập giao tiếp, nhưng làm thời khóa biểu cho bé biết trước chuyến đi, cho bé biết sẽ gặp ai, làm gì. Đó là thay đổi môi trường trong vòng kiểm soát một cách chủ động.
3) Bé phải đi bác sĩ, thế thì mình làm thời khóa biểu, cho bé biết chừng nào đi, đi gặp ai, làm gì, đi xong sẽ đi đâu chơi... Đó là đối phó với thay đổi môi trường bị động một cách chủ động.
Có bạn nào biết bạn "Bảo Bối", hoặc có đăng ký thành viên bên webtretho, xin đăng hộ lời giải thích bên đó
Cảm ơn
Phi