Kính gửi các Anh Chị Chuyên Gia,
Năm nay bé Doanh 4 tuổi vào ngày 1.4 vừa qua.
Doanh sinh bình thường, bé rất xinh, kháo khỉnh, nhanh nhẹn.
2 tháng tuổi Ba Mẹ đã gửi Bé Doanh đến nhà trẻ vì Ba Mẹ đều lo công việc làm ăn. Bé được gửi nhà trẻ từ sáng đến chiều mới đón Bé về. Đến 9 tháng tuổi Bé bắt đầu bập bẹ nói a, ê, ba. Nhưng rồi đến 11 tháng tuổi Bé im lặng luôn, bé không bập bẹ gì nữa, Ba Mẹ mới bắt đầu lo lắng cho bé Doanh. Mẹ đưa Bé đến các bác sĩ chuyên khoa tâm lý, tâm lý tai mũi họng. Ai cũng la Mẹ là bé không có bịnh gì, về đi. Từ từ rồi bé biết nghe, biết nói.
Từ 2 tuổi – đến 3 tuổi Mẹ đề nghị xin các Bác sĩ đo tai bé 3 lần. Có lần bị viêm tai giữa, Có lần tai phải điếc sâu, tai trái điếc nhẹ. Bắt đầu 2 tuổi bé đeo máy trợ thính. Khi bác sĩ đeo máy cho bé, bé rất khó chịu, bé hay đập bàn tay vào đầu. Bác sĩ nói tai bé nhạy quá! Bác sĩ đặt máy trợ thính tầng số nhỏ nhất, Bé đeo máy trợ thính lúc 2 tuổi đến 3 tuổi, bé chỉ đeo khi đi nhà trẻ, về nhà thì Ba Mẹ bỏ máy ra cho bé.
Nhận thức của bé rất tốt, bé rất nhanh, học bắt trước giống các Bạn khác, Bé gửi ở nhà trẻ bình thường nhưng bé ra dấu tay rất chuẩn giống như người câm điếc, chuyện gì bé cũng diễn tả rất tốt. khi bé muốn yêu cầu điều gì, hay muốn gì. Bé tự lo tự làm mọi việc giống như bao trẻ khác, khả năng nhìn & bắt trước rất tốt nhưng Bé không toàn không nghe, không nói.
Năm 2008 trên báo tuổi trẻ [ báo Sài Gòn] có một bác sĩ nói về “ sang chấn tâm lý”: khi bé bị bỏ rơi, nên bé tự hủy hoại 1 bộ cơ thể mình, để người khác quan tâm đến bé nhiều hơn.………Vậy từ lúc 2 tháng tuổi bé Doang đã gửi nhà trẻ, Ba Mẹ ít tiếp xúc với bé, rồi đến 11 tháng tuổi bé không còn ê, a, ba nữa. Em đọc trong bài viết của các Anh Chị chuyên gia dịch: Nguyên nhân gây khó khăn tiếng nói, bé Doanh có vướng trong nguyên nhân “ tâm lý/ bị bỏ rơi” không? Hay bị “ sang chấn tâm lý” không?
Tháng 3.2009’ Bé được học với Cô giáo dạy tự kỷ, sau 1 tháng Cô dạy bé, Cô nói bé không có bị tự kỷ, Bé càng ra rời chậm phát triển. Cô nhận xét bé: Doanh tiếp thu rất tốt, khả năng nhanh nhẹn, khi Cô dạy Bé, Cô nói Bé không nên đeo máy trợ thính để Cô test tai bé bằng tiếng còi xe hơi, [ còi xe hơi cắm bình điện], kèn thổi vì khi bấm kèn bấm còi đều bấm lén nên bé không biết là bé giật mình. Cô dạy giọng nói rất to, âm rõ nhưng Bé không nghe mà chỉ nhìn miệng Cô bung âm mà bé phát ra âm giống & gần giống, thường là hơi gió nhiều hơn là tiếng rõ.………Sau học 1 tháng với Cô giáo dạy tự kỷ, Bé Doanh bỏ được nhiều tính xấu, cào cấu, đập đầu, hay chạy ra đường. Cô dạy tất cả những động tác thô, động tác tinh rất nhanh mà bé vẫn bắt kịp làm theo rất tốt, ngay khi cả Cô đọc 1 chữ để bé nghe, Cô đọc nhiều lần, Bé bắt chước theo phát âm rất tốt nhưng toàn là âm gió, âm hơi. Vậy bé Doanh có cần đeo máy trợ thính khi học không?
Riêng ý kiến Cô giáo nói hãy khoang đeo máy, cho Cô 6 tháng dạy Doanh không đeo máy để tai Bé có tự phục hồi thính giác không? Vì Cô nói trong lúc dạy bé, bé có cảm nhận lúc nghe lúc không.
Thời gian từ 2t - 3t, Bé đeo máy trợ thính 1 năm, Bé không phát âm và không nghe được tiếng nói. Nhưng tiếng còi xe honda người đi đường bấm là làm Bé giật mình.
Bé bỏ đeo máy từ đầu năm 2009, đến tháng 3 _2009 là Bé học Cô, bé cũng chưa nghe được, nhưng nói thì khả năng bắt trước của Bé là có âm nhưng toàn là âm hơi gió.
Gia đình em rất mong các Anh Chị tư vấn để giúp bé trở về cuộc sống bình thường. vợ chồng Em đã bỏ mọi công việc làm ăn, em lên Sài gòn tìm được Cô dạy bé Doanh. Cô giáo rất có chuyên môn về dạy Bé Doanh rất giỏi nhưng khi nhận xét về Doanh thì Cô khẳng định Bé Doanh không liên quan tới tự kỷ, chậm phát triển thì gia đình em mong được ý kiến của các Anh Chị giúp bé Doanh để cô giáo có hướng dạy bé Doanh tốt hơn.
Em chân thành cảm ơn các Anh Chị.
Đinh Thanh Phong/Ba Bé Doanh