Em đang rầu não ruột ra đây chị à, có cách nào chỉ giúp em với. HN không hề chịu hợp tác học trong trường, ở nhà thì em tranh thủ dạy con khi chơi, mà cũng ít khi HN chú ý lâu, ở trường thì con hoàn toàn không chịu học, các thầy, cô cũng hết cách, hễ ngồi xích đu hay nhún banh ở TVĐ thì ok, mà chìa bài học ra là ...bùng nổ ! Em phải làm sao đây chị, chị cho em lời khuyên cho em và cho thầy cô trong trường là tụi em phải làm sao hướng dẫn bé chịu học mà không bùng nổ ?
Chị không biết có nên trả lời câu hỏi này không. Đối với mọi em bé, chẳng phải chỉ có HN, việc thống nhất những sinh hoạt và đòi hỏi của nhà trường/gia đình là việc phải thực hiện. Khi trẻ con có những khó khăn về nhận thức để chưa tự ý cộng tác, chuyên viên giáo dục sẽ phải khuyến khích. Khi khuyến khích không có hiệu quả, vì trẻ chỉ thích chơi mà kh6ong chịu học, việc áp dụng hình phạt cần được thực hiện. Hình phạt kh6ong có nghĩa là đánh đập, chửi bới, khinh miệt... nhưng là làm lơ, không chú ý đến, hoặc tạo những môi trường không vui/nhàm chán.
Việc trẻ con bùng nổ là điều chẳng ai muốn, nhưng đối với một số em, những cơn bùng nổ trở thành vũ khí để chúng uy hiếp mình. Mình phải tỏ ra là có đầy đủ khả năng kiểm soát và có uy lực giải quyết. Ở đây, P phải nhớ rằng cơn bùng nổ này của HN không có lý do chính đáng: con không thích học, con bùng nổ! Nếu HN bùng nổ vì đói, vì khát, vì ồn..., đó được coi là có lý do chính đáng.
Thật tình mà nói thì chị không nghĩ rằng P và các thầy cô có thể có một kế hoạch thống nhất và kiên trì cho HN. Chị làm thẩm định cho HN đã 2 năm rồi, và chưa thấy những điều chị nghĩ là nên thực hiện được gia đình/nhà trường áp dụng. Thương HN, chẳng ai thương bằng P. Chị không dám đề nghị gì hơn vì chị nghĩ P xót con nên chỉ chọn mềm mỏng và lùi lại khi con bùng nổ.
Câu hỏi của Ph chị không có câu trả lời.