Xin chào các anh chị chuyên gia và các bạn trên diễn đàn.
Tôi tên là Hiền 38 tuổi, có 2 con trai. Cháu Quang là bé thứ hai hiện nay tròn 4,5 tuổi.
Tôi đưa cháu đi khám rất muộn, lúc đó cháu đã 39 tháng,chỉ nói được vài từ, tăng động, không giao tiếp mắt, không chỉ tay, gọi không bao giờ quay lại, ăn không biết nhai, không biết khoe, không sợ nguy hiểm, giảm cảm giác (chịu đau giỏi hơn bé khác, uống bia rượu cũng không nhăn mặt). Bác sĩ nhanh chóng kết luận cháu bị tự kỷ.
Tôi đã rất ân hận vì thiếu hiểu biết và chủ quan, không đưa cháu đi khám sớm hơn. Tôi đã dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu và đọc tất cả những gì tôi có thể tìm thấy về chứng tự kỷ. Thời gian đầu tôi đưa cháu đến trị liệu ở Bệnh viện nhi Trung ương, nhưng tôi thấy rằng không hiệu quả, các bác sĩ không bao giờ dành được đủ thời gian cho mỗi bệnh nhân.
Tôi đưa cháu đi học tại một trường mầm non thường, bàn bạc kỹ với các cô giáo về cháu để phối hợp dạy dỗ, còn mọi lúc ở nhà tôi dành thời gian cho cháu và áp dụng tất cả những gì tôi đã đọc được và cho là có lý để dạy cháu, tôi không có chương trình cụ thể nào vì không đủ thời gian sắp xếp kiến thức hỗn độn của mình, tôi chỉ làm theo bản năng thôi.
Thật may mắn cho mẹ con tôi vì cháu đã tiến bộ khá nhanh. Chỉ khoảng hai tháng sau (41 tháng), cháu đã khác nhiều so với lần đầu đi khám. Tôi bám vào một số biểu hiện sau: cháu biết chơi tưởng tượng rất tốt từ lúc 2,5 tuổi, cháu không có động tác lặp lại hay hành vi kỳ quặc nào để tin rằng chưa thể kết luận chắc chắn rằng cháu tự kỷ.
Sau đó tôi tìm một cô giáo mầm non để dạy cháu 1h mỗi ngày, cháu vẫn tiếp tục đến trường mầm non thường, và tôi sắp xếp để cháu luôn luôn sống trong môi trường có nhiều sự giao tiếp (đến chỗ đông người, lôi kéo trẻ con xung quanh đến nhà chơi...). Đến bây giờ, tất cả những biểu hiện lúc mới đi khám của cháu không còn nữa. Cháu không đuợc như các bạn cùng tuổi, nhưng Cháu có thể ngồi yên trong giờ học, biết nói chuyện với người lớn (nhưng nội dung đơn giản thôi), biết chơi với bạn nhưng không nói chuyên được vì các bạn nói thường không dễ hiểu như người lớn, và cũng không tham gia được nếu trò chơi phức tạp, có sự phân vai. Nhưng chắc chắn là cháu vẫn đang tiến bộ mỗi ngày.
Lúc đầu, tôi nghĩ đơn giản là nếu những biểu hiện tự kỷ lúc 3 tuổi mà các tài liệu đề cập đến và bác sĩ chỉ ra ở con tôi được khắc phục hết là con tôi thoát án tự kỷ, nhưng có lẽ không phải như vậy. Cháu đã biết nhìn mắt, biết khoe, biết nói.v.v.. nhưng vẫn là đứa trẻ "là lạ" so vơi trẻ con thông thường, ai cũng nhận ra điều đó.
Như vậy là những bài tập chỉ khắc phục được những biểu hiện, còn bản chất tự kỷ là không thay đổi đúng không ạ? Tôi rất mừng trước mỗi tiến bộ của con, nhưng lại rất đau khổ với câu hỏi này. Thời điểm cháu tròn 5 tuổi và nên đuợc đánh giá lại xác định tự kỷ hay không sắp đến. Xin chuyên gia bớt chút thời gian giải thích giúp tôi, xin trân trọng cảm ơn.