Thưa chị Tường Anh.
Nhật Nam nhà em đã đi học lớp 1 được gần 2 tháng. Ở lớp cháu ngoan, tuân thủ các luật lệ, nhưng cô giáo kêu nhiều về tình trạng kém tập trung. Cô giảng bé toàn nhìn ra ngoài, nhìn các bạn và có khi cười thích thú khi cô mắng các bạn hay có bạn nào có vấn đề gì. Nhưng cô gọi lên phát biểu thì cháu vẫn biết, trả lời được. Không biết có phải những điều đó cháu biết rồi hay là vì cháu phải quay nghiêng quay ngửa thì mới hiểu cô đang nói gì trên bảng?
Những yêu cầu về kiến thức theo chương trình giáo dục ở lớp cháu đáp ứng được khoảng 50% (nếu không có hướng dẫn thêm ở nhà). Nhưng cháu có nhiều hành vì xấu đi khi vào lớp một.
Ví dụ, cháu trở thành một người vô duyên khi luôn cười trước các vấn đề rắc rối của các bạn mà lẽ ra phải biết im lặng.
Có hôm có bạn bị cô phạt, cháu cười nắc nẻ từ lúc đó, về nhà vẫn cười một mình và nhắc lại lời cô mắng bạn một cách thích thú: "Huy, đứng úp mặt vào tường!" hay những câu đại loại như vậy. Những lúc đó em mắng cháu, bắt cháu im lặng mà cháu ko kiềm chế được. Cháu dường như thích thú hơn hẳn khi thấy người khác cáu giận, đau khổ, kêu la. Và thường xuyên nhắc lại lời người ta nói khi gặp tình huống đó. Ví dụ như: Nhím, đi ngủ ngay; Nhắm mắt vào chưa hả?...
Mong chị bớt chút thời gian giải thích giùm em, em cảm ơn chị!
Hồng Phúc