Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi Tran Hang » T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:59 am

Chào các bạn, con gái tôi hiện nay đựoc 26 tháng. Từ lúc cháu đựoc vài tháng tuổi, tôi đã thấy cháu không gắn bó với mẹ, không nhìn mẹ hay tỏ vẻ thích khi được mẹ ôm ấp, vài tháng sau cháu cũng biết theo mẹ, nhưng cũng chưa quan tâm đến mẹ, mẹ có đi đâu về cháu tỏ vẻ dửng dưng, chỉ khi người lạ bế mà mẹ đứng gần thì cháu mới đòi theo mẹ, chứ cũng không biết dõi mắt tìm mẹ.
Cháu biết nói các từ đơn từ lúc 10 tháng, phải nói cháu học vẹt rất nhanh, các từ đồ vật trong nhà và các bài hát cháu học nhanh lắm, nhưng vẫn không quan tâm đến mẹ và không biết chỉ tay vào đồ vật.
Cháu phát triển vận động chậm, 6 tháng mới biết lẫy và 14 tháng mới đi đựoc, cháu đi trông còn yếu, hay nghiêng ngả, hay nghiêng đầu và nhiều lúc vừa đi vừa ngửa mặt lên trời.
cháu rất mê âm nhạc, mỗi khi nghe nhạc hay quảng cáo là như bị hút hồn vào, ai làm gì cũng không quan tâm, ai gọi cũng không để ý.
Tầm hơn 1 tuổi gọi cháu vẫn chưa có phản xạ quay lại. Hát suốt ngày không dứt, có lẽ do cháu bị ảnh hưởng khi xem nhạc trên vi tính nhiều.
Giờ đây cháu đựoc hơn 2 tuổi, qua một thời gian kiên trì dạy con, tôi thấy cháu gọi tên cũng bắt đầu biết quay lại, tuy phải gọi thật to và gọi mấy lần, cháu quay lại nhưng tỏ vẻ khó chịu. cháu biết dùng ngón trỏ chỉ các vật trong tranh ảnh sách báo, hoặc các vật gần cháu nếu cháu đựoc hỏi. Cháu không còn đi nghiêng ngả và chạy rất nhanh, leo cầu thang thạo. Nhưng cháu vẫn chưa quan tâm đến mọi người xung quanh và không thích nơi nào đông đúc ồn ào, không thích ai hỏi han gần gũi mình. Cháu vẫn không tập trung nhiều khi mẹ dạy, chỉ tập trung đựoc một ít, và chỉ tập trung vào cái gì cháu thích như chủ đề trong tranh ảnh hay các con số, các bài hát, bài thơ và các đồ vật trong nhà, tỏ ra đặc biệt thích số đếm, cháu có thể đếm tới 50. Cháu nói như vẹt nhưng đa phần là học thuộc, ít khi áp dụng đúng ngữ cảnh, thích cái gì là không chịu chỉ tay, mà cầm tay mẹ kéo lại, hoặc là đứng ăn vạ ầm ĩ. Tôi có sai cháu đựoc vài việc vặt như quét nhà cho mẹ hoặc sai cháu múa hay hát bài nào đó, còn sai cháu lấy cho cái gì đó thì rất khó, cháu nghe mà không thèm quan tâm đến mấy. Nhưng cháu rất nhạy cảm khi tôi tỏ thái độ và nói cháu không đựoc làm cái này cái kia, dù là nói khẽ nhưng cháu cũng nghe thấy và khóc ầm lên. chả hiểu cháu chú ý đến lời nói của tôi đựoc bao nhiều, cảm giác cháu quan tâm đến cái gì thì cực chú ý đến cái đó.
Cháu rất kén ăn và ăn không nhiều, khi ăn cơm đựoc cháu chi ăn duy nhất cơm với trứng rán thịt hoặc trứng rán tôm, không ăn rau và lười uống nước.
Tôi nuôi cháu rất vất vả vì tính cháu khó tính, hay quấy và ăn uống khó khăn từ nhỏ.
Tôi băn khoăn quá, liệu cháu có bị tự kỷ không khi mà giao tiếp xã hội và tập trung cháu đều kém so với các bạn cùng tuổi. Mong các bạn góp ý giúp tôi.
Tran Hang
 
Bài viết: 5
Ngày tham gia: T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:42 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 4 22, 2013 10:53 pm

Giờ đây cháu đựoc hơn 2 tuổi, qua một thời gian kiên trì dạy con, tôi thấy cháu gọi tên cũng bắt đầu biết quay lại, tuy phải gọi thật to và gọi mấy lần, cháu quay lại nhưng tỏ vẻ khó chịu.


Bạn đừng gọi nhiều nữa, nhất là khi gọi "chẳng có lý do" gì . Nếu bạn gọi bé lại cho quà, hay gọi lại học bài xong rồi thưởng quà thì sẽ có công dụng . Còn bạn gọi để coi thử con có quay lại không, thì bạn làm hoài sẽ mất độ nhạy cảm . Mai mốt có cần gọi thì bạn cũng có thể tới gần đập đập vai bé, không nhất thiết phải gọi tên.

Về việc bé có phải TK không thì tôi khuyên bạn nên tập trung xem con mình có khó khăn gì để giúp, chứ đi tìm câu trả lời chính xác có cơ sở khoa học thì hiện tại rất khó. Mà biết là TK hay gì gì đó thì nó có thay đổi cách bạn can thiệp cho bé không? Tôi đoán là không.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi Tran Hang » CN Tháng 4 28, 2013 8:24 pm

Cảm ơn bạn đã trả lời thắc mắc của tôi. Tôi đã cho con đi khám và được xác định bé bị tự kỷ điển hình. Hơn 1 tuần qua tôi cũng đã thay đổi nhận thức về con và bệnh của con. Tôi cũng đang dần tích lũy vốn hiểu biết để giúp con tốt hơn. Công nhận bạn nói đúng, khi tôi gọi tên con kèm với môt mục tiêu nào đó thì cháu sẽ dễ làm theo hơn, ví dụ gọi con ra ăn cơm, hay ra thơm mẹ...con cũng hợp tác hơn là chỉ gọi con để xem có phản ứng quay lại hay không, đúng là khi lạm dụng gọi tên con nhiều thì sẽ gây cho con khó chịu nên tôi cũng giảm dần việc gọi tên mà chủ yếu gọi sao cho cháu chú ý và nghe tôi nói đã, còn làm theo chưa thì còn phải từ từ.
Biết con bị tự kỷ làm thay đổi sự can thiệp của tôi đối với con rất nhiều, tôi chưa biết cách giao tiếp với con nên tôi và con không thể hiểu nhau, cho nên "xung đột" là điều dễ hiểu. Tôi cũng bình tĩnh hơn trước hành động giận dữ hay bất thường của con và kiên trì hơn trước rất nhiều, trước mắt tôi thấy 1 tuần qua bé đã bắt đầu chú ý và hợp tác với tôi hơn. Tôi chưa bước vào thế giới tự kỷ của con nên tôi chưa thể hiểu con nhiều được, nhưng tôi tin dần dần với sự kiên trì và nỗ lực của tôi, con gái tôi sẽ tiến bộ, không ai biết con mình bị tự kỷ mà lại không thay đổi cách can thiệp đâu bạn à.
Tran Hang
 
Bài viết: 5
Ngày tham gia: T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:42 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi phi » CN Tháng 4 28, 2013 8:47 pm

Biết con bị tự kỷ làm thay đổi sự can thiệp của tôi đối với con rất nhiều, tôi chưa biết cách giao tiếp với con nên tôi và con không thể hiểu nhau, cho nên "xung đột" là điều dễ hiểu. Tôi cũng bình tĩnh hơn trước hành động giận dữ hay bất thường của con và kiên trì hơn trước rất nhiều,


Chào bạn,

Bạn quả là một phụ huynh bình tĩnh và có chí, bé chắc chắn sè có tiến bộ nhờ vào một người mẹ như vậy. Bạn chịu khó vào đây trao đổi nhé. Mục tiêu trước mắt là bạn cố gắng dạy bé cách diễn đạt cho mẹ hiểu mình muốn gì. Đừng để chỉ tay. Hãy cho bé cầm hình đưa cho mẹ, dụ / ép cho bé nói nhé.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi Tran Hang » T.Hai Tháng 8 19, 2013 12:01 am

Chào các bạn và anh chị trong nhóm chuyên gia.
Lâu rồi tôi không có thời gian ghé thăm concuame, hơn 3 tháng vừa qua là khoảng thời gian tôi tập trung cao độ cho con tôi. Con tôi được vào học tại một trường dành cho các bé tự kỷ hoặc tăng động, lớp của cháu cũng có vài cháu bình thường theo học để tạo môi trường cho các cháu. Cô Hiệu trưởng nói sau khi vào đây học đc 1 tháng sẽ có phác đồ sơ lược cho cháu, và sau 3 tháng cô ấy sẽ nói cho tôi biết con tôi thực sự là bị làm sao. Sau 3 tháng cháu tiến bộ nhiều,
- đầu tiên về ăn uống thì cháu đã ăn được rau, cá, tôm mà không phải cho vào trứng rán như trước kia nữa. Có điều rau xanh về nhà mẹ vẫn chưa đút được cho cháu, mà chỉ có cô giáo đút được.
- Cháu tập trung chú ý cũng tốt hơn trước, nghe hiểu và làm theo lời mẹ nhiều hơn, tuy nhiều lúc còn hay cáu giận.
- Cháu vẫn hay hát luôn mồm (cái này chưa cái thiện được mấy), nhưng nói được nhiều câu dài hơn và đúng hoàn cảnh hơn: ví dụ "mẹ vẽ con cá..con cua...", "mẹ lấy xúc xích cho con", "mẹ bật nhạc".... Hoặc khi yêu cầu cháu chào ai thì đa phần cháu đều làm theo.
- Cháu cũng bớt khóc khi ở trong đám đông, nhưng cũng chưa chơi với bạn, chỉ ngồi cạnh bạn để chơi mà không la khóc thôi.
- Tôi mừng nhất là mẹ con tôi bắt đầu giao tiếp được với nhau, nhiều lúc bảo cháu làm cái gì mà cháu làm theo ngay là tôi mừng lắm. Hoặc nhiều lúc cháu không làm theo nhưng tôi biết cháu hiểu tôi nói gì, cháu có phản ứng biểu hiện thích hay không thích lời tôi nói lúc đó. Ví dụ như cháu kéo đĩa hoa quả xuống nhà nghịch, tôi đi vào nhìn thấy, cháu biết tôi sắp mắng hay sao mà la lôi ầm lên , khi tôi bảo mẹ không mắng con đâu, thì cháu không la khóc nữa, mà đi chỗ khác chơi.
- Về vận động thấy cháu bắt đầu đi được dép lê, trước kia cháu không đi được. Tuy nhiên cháu đi lại thỉnh thoảng còn kiễng chân, nghiêng đầu. cháu biết múa vài bài do cô giáo dạy, đọc vài bài thơ và cháu vẽ suốt ngày, cháu vẽ hình cá, kẹo và các đồ vật khác khá là giống.
- Cháu vẫn hiếu động và khá là nghịch ngợm.
- cháu vẫn nhạy cảm khi ai đó to tiếng hoặc cảm thấy ai đó mắng mình, cháu hay khó chịu hoặc khóc.
- chiều tôi đón cháu về, cháu nhìn thấy mẹ chạy ra cười luôn, chứ tháng đầu đi học thấy mẹ đến mà chả biết gì.
- Có lúc tôi có chuyện buồn ngồi khóc, tự dưng cháu chạy lại thơm tôi mấy cái, rồi lại hát rồi chạy đi như chả quan tâm.
+ quan trọng sau 3 tháng, tôi đã có cuộc nói chuyện với cô Hiệu trưởng, cô ấy bảo với tôi sau 3 tháng cô ấy thấy cháu bị rối loạn chức năng ngôn ngữ nặng, chứ không phải bị tự kỷ. Tôi liền thắc mắc vì thấy cháu có rất nhiều biểu hiện tự kỷ như ko chơi với ai, gọi ko quay lại, ăn một món, nói nhại, hát lảm nhảm, đi kiễng chân, không chú ý người khác nói, thờ ơ với mẹ và người thân, nhớ hình ảnh giỏi...... thì cô ấy giải thích là rối loạn chức năng ngôn ngữ cũng là môt dạng rối loạn trong não gây ra, cháu lại còn bị gia đình nhốt trong nhà nghe nhạc suốt, môi trường giao tiếp hạn hẹp nên bệnh cháu nặng hơn và ảnh hưởng đến các chức năng khác, cái này có 60% giống với tự kỷ nếu không có thời gian quan sát kỹ.
Các bạn ơi, tôi vẫn còn băn khoăn nhiều lắm...liệu cháu có đúng là bị rối loạn chức năng ngôn ngữ chứ ko phải tự kỷ không? dù sao sau 3 tháng tôi mong có được câu trả lời, mà sao tôi vẫn hoài nghi nhiều quá, kiến thức của tôi về cái này còn hạn hẹp. Mong các bạn tư vấn thêm cho tôi. Nhưng thực sự tôi thấy con mình đã tiến bộ nhiều.
Tran Hang
 
Bài viết: 5
Ngày tham gia: T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:42 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 8 19, 2013 9:42 am

+ quan trọng sau 3 tháng, tôi đã có cuộc nói chuyện với cô Hiệu trưởng, cô ấy bảo với tôi sau 3 tháng cô ấy thấy cháu bị rối loạn chức năng ngôn ngữ nặng, chứ không phải bị tự kỷ. Tôi liền thắc mắc vì thấy cháu có rất nhiều biểu hiện tự kỷ như ko chơi với ai, gọi ko quay lại, ăn một món, nói nhại, hát lảm nhảm, đi kiễng chân, không chú ý người khác nói, thờ ơ với mẹ và người thân, nhớ hình ảnh giỏi...... thì cô ấy giải thích là rối loạn chức năng ngôn ngữ cũng là môt dạng rối loạn trong não gây ra,


Để quyết định con bạn có Rối loạn chức năng, chúng ta cần 1 nhóm chuyên gia có bác sĩ tâm thần nhi, chuyên gia ngôn ngữ trị liệu. Một cách nữa bạn có thể hỏi là họ làm các test gì để biết con bạn có rối loạn ngôn ngữ.

Nhưng theo tôi bạn không nên tranh luận vđ trên với chỗ con bạn học, vì quan trọng hơn là con bạn đang có tiến bộ, cho nên bạn nên biết tại sao, và sắp tới trường có kế hoạch gì, hòa nhập ra sao. Tôi là bạn, tôi sẽ chỉ nhắc tới chỗ in nghiên bên trên để trường "để ý" bạn hơn.

Có điều rau xanh về nhà mẹ vẫn chưa đút được cho cháu, mà chỉ có cô giáo đút được.


Việc này bình thường thôi bạn, vì ở trường thì bé hiểu nội quy rõ ràng, về nhà thì biết là dễ làm nũng

con tôi bắt đầu giao tiếp được với nhau, nhiều lúc bảo cháu làm cái gì mà cháu làm theo ngay là tôi mừng lắm. Hoặc nhiều lúc cháu không làm theo nhưng tôi biết cháu hiểu tôi nói gì, cháu có phản ứng biểu hiện thích hay không thích lời tôi nói lúc đó. Ví dụ như cháu kéo đĩa hoa quả xuống nhà nghịch, tôi đi vào nhìn thấy, cháu biết tôi sắp mắng hay sao mà la lôi ầm lên , khi tôi bảo mẹ không mắng con đâu, thì cháu không la khóc nữa, mà đi chỗ khác chơi.


Đây là biểu hiện tốt, nhưng là bên ngôn ngữ cảm nhận, chưa phải bên giao tế hoặc ngôn ngữ giao tiếp.

thì cô ấy giải thích là rối loạn chức năng ngôn ngữ cũng là môt dạng rối loạn trong não gây ra, cháu lại còn bị gia đình nhốt trong nhà nghe nhạc suốt, môi trường giao tiếp hạn hẹp nên bệnh cháu nặng hơn và ảnh hưởng đến các chức năng khác, cái này có 60% giống với tự kỷ nếu không có thời gian quan sát kỹ.


Ở chỗ bạn tôi không rõ, ở bên Mỹ thì chưa có trường học công nào có đủ chuyên môn để có các kết luận như trên.

Các bạn ơi, tôi vẫn còn băn khoăn nhiều lắm...liệu cháu có đúng là bị rối loạn chức năng ngôn ngữ chứ ko phải tự kỷ không?


Việc con bạn là rối loạn A hay B, nó có làm thay đổi kế hoạch can thiệp không? Nếu không thì bạn không nên quan tâm, vì rất khó cho bạn đi tìm câu trả lời đúng, có khoa học. Bạn tập trung nhìn về phía trước, làm việc với trường chỗ con bạn học, hỏi về các mục tiêu xa hơn trong tương lai, khi hòa nhập, sống tự lập ... Chúc bạn may mắn.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi Tran Hang » T.Ba Tháng 8 20, 2013 6:44 pm

Chào bạn, cảm ơn bạn đã trả lời bài viết của tôi nhanh chóng.
- Đúng như bạn nói, biết con bị A hay B thì có thay đổi cách can thiệp không? Tất nhiên là không, tôi vẫn tích cực can thiệp cho cháu và kết hợp chặt với nhà trường.
- Nhưng bảo là không quan tâm thì không phải, nhất là khi được nghe lời nhận xét đó từ cô Hiệu trưởng, cô ấy bảo tôi vè ăn mừng đi, vì con tôi nếu bị ở dạng "rối loạn chức năng ngôn ngữ" thì sau can thiệp kết quả sẽ tốt hơn là khi cháu bị tự kỷ. Có ai nghe những lời đó mà không vui không?
- Tôi cũng đã hỏi lý do cô ấy kết luận như vậy, cô ấy bảo chị có kinh nghiệm điều trị cho gần 500 đứa trẻ rồi, bằng cấp đánh giá thì chị không có, nhưng kinh nghiệm thực tế thì chị dồi dào. Cô ấy cũng có một cậu con trai bị tự kỷ nặng, cô ấy trước đây là giáo viên mầm non, đã tự học hỏi trong và ngoài nước và can thiệp cho con cô ấy khá là thành công được khoảng 8 năm rồi, con cô ấy giờ đi học lớp 3, cô ấy khá là nổi tiếng ở Hải phòng. Tôi biết để có chuyên môn đánh giá cái này là không hề đơn giản. Vì vậy nên tôi nghe và mừng, nhưng vẫn bán tín bán nghi. Nhưng thực sự bạn có thể cho tôi biết, nếu cháu bị " rối loạn chức năng ngôn ngữ" thì có phải nhẹ hơn " tự kỷ" không? Cái này cũng giống như món quà tâm lý với phụ huynh vậy.
- Tôi sống cùng gia đình chồng, nên công nhận nhiều lúc tôi chưa quyết liệt hẳn với bé khi bé ăn vạ, vì bị gia đình chồng ngăn cản và bênh cháu rất nhiều. Tôi cũng đã nói chuyện và mời cả nhà chồng đến nghe cô Hiệu trưởng khuyên, nhưng có vẻ như là vô ích, họ thậm chí đổ cho tôi làm con bị như vậy khiến tôi rất buồn.
- Cháu giờ thích cái gì cũng bắt đầu nói ra, tuy nói có vẻ khó khăn, phải ê a vài từ rồi mới nói bật ra được, mà cũng không chịu nói hết câu, tôi phải nhắc lại cháu để cháu nói câu hoàn chỉnh cho trọn vẹn, tuy nhiên cháu cũng hợp tác, nhưng một số trường hợp cháu không kiên nhẫn được nên không chịu nói hết câu mà chỉ nói vài từ chính, ròi nổi cáu? bạn cho tôi hỏi lúc đó tôi có nên làm quá với cháu ko? bắt cháu nói bằng được hay để lần sau tiếp tục? vì cháu đã nổi giận thì ít khi hợp tác.
- Cháu không quan tâm tới bạn bè cùng tuổi, nhưng cháu có quan tâm một chút tới những em bé ít tuổi hơn, cháu hay sờ má rồi bắt tay, chứ không đánh em như ngày xưa nữa? liệu tôi có nên cho cháu chơi với các bé ít tuổi để cháu bình tĩnh hơn không? hay cho chơi với các bạn bằng tuổi , mặc dù cháu không chơi cùng?
- Cháu vẫn còn rối loạn các ngôi thứ như: bà, mẹ, cô...cháu thình thoảng hay gọi lẫn lộn.
- Sau 3 tháng đi học cháu vui vẻ và hoạt bát lên nhiều lắm, nhưng tôi vẫn cảm giác cháu hơi bị tăng động, vì cháu nghịch suốt, tuy không nghịch bằng các bạn bị tăng động cùng lớp nhưng so với trẻ thường thì có nghịch hơn một chút, vậy cháu có cần kiêng một số thực phẩm ko bạn? tôi có hỏi cô hiệu trưởng, cô ấy bảo không cần kiêng và nó nghịch như vậy ko phải tăng động đâu, do não có rối loạn thôi.
- Trước kia cháu táo bón dài, nay đã gần như hết sau 3 tháng đi học, ngủ cũng ngoan hơn. Cháu rất thích bảng chữ cái ABC, theo bạn tôi có nên cho cháu học cái đấy không? tôi cứ sợ cháu nhớ máy móc mà không hiểu gì, tôi mua về cho cháu để cháu tập ghép hình, chả biết làm sao mà cháu đọc được vài chữ rồi, mà tôi không hề dạy, cô giáo cũng không hề dạy. cháu cũng biết hết các số và có thể đọc số tốt.
- Bản thân tôi sau khi sinh cháu, chăm cháu quá vất vả mà lại chỉ có một mình, chồng tôi đi tàu cả năm mới về 2 tháng, nên tôi bị stress nặng sau sinh, tôi đã đi điều trị nhưng chưa dứt điểm, vì tôi không có điều kiện về thời gian, bây giờ sức khỏe tôi suy giảm, mât ngủ liên tục và hay lo âu buồn bã....liệu tôi có ảnh hưởng xấu đến con không bạn? mặc dù với con tôi luôn dành nhừng gì tốt nhất, nhẹ nhàng nhất, và dành thời gian nhiều nhất.
Đang ở chỗ làm, nghỉ giải lao nên tôi tranh thủ viết, rất mong nhận được phản hồi của bạn.
Tran Hang
 
Bài viết: 5
Ngày tham gia: T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:42 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 8 20, 2013 7:34 pm

- Tôi sống cùng gia đình chồng, nên công nhận nhiều lúc tôi chưa quyết liệt hẳn với bé khi bé ăn vạ, vì bị gia đình chồng ngăn cản và bênh cháu rất nhiều. Tôi cũng đã nói chuyện và mời cả nhà chồng đến nghe cô Hiệu trưởng khuyên, nhưng có vẻ như là vô ích, họ thậm chí đổ cho tôi làm con bị như vậy khiến tôi rất buồn.

Bạn nhờ chồng làm "cầu nối trung gian" với nhà chồng xem có khả quan hơn không ? Nếu anh ấy sát cánh cùng bạn, hiểu rõ con mình đang cần gì và nên giúp cháu thế nào thì sẽ có cách nói chuyện với các thành viên khác trong gia đình. Mọi người cùng chung tay giúp trẻ, trẻ mau tiến lắm bạn ạ !

- Cháu giờ thích cái gì cũng bắt đầu nói ra, tuy nói có vẻ khó khăn, phải ê a vài từ rồi mới nói bật ra được, mà cũng không chịu nói hết câu, tôi phải nhắc lại cháu để cháu nói câu hoàn chỉnh cho trọn vẹn, tuy nhiên cháu cũng hợp tác, nhưng một số trường hợp cháu không kiên nhẫn được nên không chịu nói hết câu mà chỉ nói vài từ chính, ròi nổi cáu? bạn cho tôi hỏi lúc đó tôi có nên làm quá với cháu ko? bắt cháu nói bằng được hay để lần sau tiếp tục? vì cháu đã nổi giận thì ít khi hợp tác.

Bạn biết rồi đó, khi con cáu là con giận và không hợp tác, thế thì đừng làm gì khiến cháu mất bình tĩnh và mất hứng thú phát ra âm từ - Việc này ít nhiều tôi có chút kinh nghiệm, nhưng con tôi thì hơi khác 1 chút. Khi con làm điều gì không hay, không tốt, nếu tôi la lên hay làm cho cháu hoảng sợ thì cháu sẽ càng lung tung hơn. Cho nên tôi tập cho mình phải bình tĩnh và hướng dẫn cháu làm đúng hay làm theo yêu cầu của mình. Do vậy, bạn cần giữ bình tĩnh trước con , bạn ạ !

- Cháu không quan tâm tới bạn bè cùng tuổi, nhưng cháu có quan tâm một chút tới những em bé ít tuổi hơn, cháu hay sờ má rồi bắt tay, chứ không đánh em như ngày xưa nữa? liệu tôi có nên cho cháu chơi với các bé ít tuổi để cháu bình tĩnh hơn không? hay cho chơi với các bạn bằng tuổi , mặc dù cháu không chơi cùng?

Tôi nghĩ các bạn đồng trang lứa nhanh nhạy hơn, chơi nhanh trí hơn, nhiều cháu chưa bắt kịp nên mất hứng thú cùng các bạn - Nếu bạn muốn con chơi với bạn đồng trang lứa thì bạn nên hướng dẫn các cháu đó cách chơi với con mình thế nào, bạn quan sát và hướng dẫn cho bọn trẻ cùng chơi với nhau, tất nhiên, các trẻ phát triển chuẩn nên chờ đợi và nhường nhịn, cảm thông với con mình.

- Cháu vẫn còn rối loạn các ngôi thứ như: bà, mẹ, cô...cháu thình thoảng hay gọi lẫn lộn.

Bạn hướng dẫn con từ từ thôi, và nhớ chầm chậm từng ngôi thứ, đừng nói hay bảo con phải gọi nhiều ngôi thứ trong 1 lần.

- Sau 3 tháng đi học cháu vui vẻ và hoạt bát lên nhiều lắm, nhưng tôi vẫn cảm giác cháu hơi bị tăng động, vì cháu nghịch suốt, tuy không nghịch bằng các bạn bị tăng động cùng lớp nhưng so với trẻ thường thì có nghịch hơn một chút, vậy cháu có cần kiêng một số thực phẩm ko bạn? tôi có hỏi cô hiệu trưởng, cô ấy bảo không cần kiêng và nó nghịch như vậy ko phải tăng động đâu, do não có rối loạn thôi.

Con tôi cũng bị tăng động và lời khuyên từ các chuyên gia, BS là "bớt đường, kẹo, bánh ngọt"

- Trước kia cháu táo bón dài, nay đã gần như hết sau 3 tháng đi học, ngủ cũng ngoan hơn. Cháu rất thích bảng chữ cái ABC, theo bạn tôi có nên cho cháu học cái đấy không? tôi cứ sợ cháu nhớ máy móc mà không hiểu gì, tôi mua về cho cháu để cháu tập ghép hình, chả biết làm sao mà cháu đọc được vài chữ rồi, mà tôi không hề dạy, cô giáo cũng không hề dạy. cháu cũng biết hết các số và có thể đọc số tốt.

Con làm gì được thì khuyến khích con thêm bạn ạ, con học được chữ cái thì dạy hết chữ cái rồi dạy con ráp vần, cho dù là "học vẹt" hay không thì vẫn tốt hơn là con không biết chữ nào, phải không? Ngày còn nhỏ, tôi học ngoại ngữ chả hiểu gì, cứ cầm cuốn sách học vẹt và máy móc, thế mà nhờ nền tảng đó, sau này tôi học mới khá hơn đó.

- Bản thân tôi sau khi sinh cháu, chăm cháu quá vất vả mà lại chỉ có một mình, chồng tôi đi tàu cả năm mới về 2 tháng, nên tôi bị stress nặng sau sinh, tôi đã đi điều trị nhưng chưa dứt điểm, vì tôi không có điều kiện về thời gian, bây giờ sức khỏe tôi suy giảm, mât ngủ liên tục và hay lo âu buồn bã....liệu tôi có ảnh hưởng xấu đến con không bạn? mặc dù với con tôi luôn dành nhừng gì tốt nhất, nhẹ nhàng nhất, và dành thời gian nhiều nhất.
Đang ở chỗ làm, nghỉ giải lao nên tôi tranh thủ viết, rất mong nhận được phản hồi của bạn.

Tôi rất thông cảm với bạn về nỗi niềm mà không ai cũng có thể chia xẽ, thậm chí người có hoàn cảnh tương tự mình cũng chằng thể hoàn toàn hiểu được mình - lại thêm chứng trầm cảm khiến mình như người không trọng lực, không thăng bằng....lại càng rơi vào thế giới trống rỗng và chao đảo của chính mình. Khó lắm phải không bạn, tôi từng như bạn và chắc là cũng đang khó khăn ít nhiều giống vậy. Theo tôi thì bạn cần đến BS chuyên khoa tâm thần kinh để nhờ thuốc men hổ trợ giữ tinh thần vững vàng, nếu tự mình vượt qua được thì thật quá tốt. Một khi mình có vấn đề về tinh thần thì ảnh hưởng đến con nhiều lắm đó bạn bởi con cảm nhận được hết tinh thần và càm xúc của mẹ.

Chúc bạn sớm vượt qua khó khăn và đồng hành cùng con mau tiến bộ nhé.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi Tran Hang » T.Tư Tháng 8 21, 2013 1:07 am

Cảm ơn bạn Phương đã chia sẻ cùng tôi, tôi cảm thấy mình không đơn độc.
Tôi cũng biết trẻ con nên chơi với ban cùng trang lứa sẽ học hỏi nhanh và dễ bắt chước bạn hơn, có lẽ do mềm yếu nên thấy con khó chịu khi ở cùng các bạn cùng tuổi nên người mẹ như tôi đây có xu hướng tránh cho con phải khó chịu, vô tình làm mất cơ hội cho con phát triển, tôi quá chú ý vào con mình mà chưa biết cách lôi kéo trẻ khác chơi cùng, tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.
Tôi cũng hiểu khi con cáu giận thì sẽ không tiếp thu, những lúc bé cáu quá thì tôi cũng không dám ép, nhưng những lúc bé chỉ không thích tôi sai bảo gì mà chống đối lại, tôi cũng cố cứng rắn đợi bé làm, có lần bé cũng làm theo. Giờ đây tôi cũng cố gắng đối phó với tật ăn vạ của bé, tôi để mặc kệ khi bé đòi cái gì vô lý quá, giải thích bé không hiểu, tôi hướng bé sang cái khác, nếu không được tôi đành để bé khóc xem sao, bé có biệt tài khóc hay dọa nôn nên tôi sợ, nhưng tôi cứ liều để vài lần bé khóc, rồi không đòi được bé cũng thôi, hy vọng số lần ăn vạ sẽ giảm đi.
Ông xã xa nhà thường xuyên, thương con nhưng ít có điều kiện giúp con, lại khó khăn khi liên lạc về nên cũng khó mà giúp tôi làm cầu nối. tôi biết cái khái niệm về rối loạn này còn khá xa lạ với nhiều người, nên ngừoi nhà chồng tôi có lẽ chưa chấp nhận được, ròi họ sẽ hiểu ra, tôi sẽ cố gắng kiên trì.
Đúng là tôi lo cho con nhiều quá, bỏ bê bản thân mình, sau sinh con tôi bị trầm cảm suốt vì con quấy phá lắm, khó khăn vô cùng, khiến tôi từ khi sinh cháu cho đến nay chả đêm nào ngủ quá 2 tiếng, cả ngày cố gắng cộng dồn lại may ra đc 3 tiếng ngủ, mà là ngủ chập chờn, hơi một tý là cháu nôn trớ, dậy khóc một cai là sặc sụa...tôi cứ như vậy rồi mất ngủ mãn tính lúc nào chả hay, đến khi đi khám biết chắc con bị như vây, tôi như ngừoi mất hồn, càng suy sụp mạnh.
Nhưng tôi bản tính cũng khá mạnh mẽ từ thuở thanh niên, tôi sớm lấy lại thăng bằng để cùng con vượt lên, tôi không muốn phí thời gian của con, mặc dù khi con ngủ đêm đêm, tôi khóc suốt.
Khi con đi học, dần tiến bộ, tôi mừng lắm... tôi ước mình đủ mạnh mẽ để đưa con đi từ sớm hơn, vì tôi đã nhận ra con bất ổn khi mới vài tháng, tới giờ tôi vẫn còn hối hận lắm bạn à.
Tôi chả biết làm gì để cứu con cả, nhiều lúc nghĩ tôi sinh con ra không hoàn hảo, nhưng tôi sẽ yêu con theo cách hoàn hảo nhất. Tôi sẽ không để con phải thiệt thòi nhiều đâu. Tôi tin mình sẽ làm được cái gì đó cho con. Cho dù có đau khổ, mệt mỏi hay gì gì đi nữa, thì tôi coi đó là việc của tôi, còn việc của con luôn phải cố gắng sao cho tròn trịa nhất. Mong là tôi đủ sức vượt qua được giai đoạn này. Mong bạn và những ai trong hoàn cảnh của chúng ta cũng như vạy.
Tran Hang
 
Bài viết: 5
Ngày tham gia: T.Năm Tháng 4 18, 2013 12:42 am

Re: Bé 26 tháng, không quan tâm đến mọi người và kém tập trung

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 8 21, 2013 4:31 pm

Giờ đây tôi cũng cố gắng đối phó với tật ăn vạ của bé, tôi để mặc kệ khi bé đòi cái gì vô lý quá, giải thích bé không hiểu, tôi hướng bé sang cái khác, nếu không được tôi đành để bé khóc xem sao, bé có biệt tài khóc hay dọa nôn nên tôi sợ, nhưng tôi cứ liều để vài lần bé khóc, rồi không đòi được bé cũng thôi, hy vọng số lần ăn vạ sẽ giảm đi.


Một khi bạn đã quyết định mức độ cứng rắn ra sao thì cứ vậy mà làm, đừng thay đổi. Mọi người trong nhà cũng cần nhất quán như bạn. Khi biét bé đòi cái gì đó mà quá thích, sẽ đòi bằng được, thì thay vì đợi bé ăn vạ, bạn can thiệp truoc . Bạn làm hình vật đó, khi thấy bé chớm thích, bạn dạy bé đưa hình, nói vật đó ra, đòi hỏi với mẹ . Sau đó bạn cho lấy như là hành động khen thuong cho hành vi giao tiep voi mẹ .

vì tôi đã nhận ra con bất ổn khi mới vài tháng, tới giờ tôi vẫn còn hối hận lắm bạn à.


Rất khó để thấy được rõ ràng, hoặc để thuyết phục cả gia đình đồng ý với mình . Thêm vào là không có trung tâm khám khoa học rõ ràng, cho nên bạn đừng nghĩ là do bạn. Những đau buồn đó có vẻ được bạn chuyển thành nỗ lực cho hiện tại, nên tôi tin rằng bé sẽ tốt lên nhiều.

cả ngày cố gắng cộng dồn lại may ra đc 3 tiếng ngủ, mà là ngủ chập chờn,


Trẻ TK cần ba mẹ mạnh khỏe về tinh thần lẫn thể chất để đi đường dài với các em, bạn cố gắng nhe.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Trang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.14 khách.

cron