Chị Tường Anh à, giờ thì ngày nào tôi cũng mong đọc được bài viết của chị
Tôi muốn kể cho chị nghe thật nhiều về bé Sơn của tôi chị ạ. Vì đang có nhiều tâm sự nên tôi hay dài dòng lắm, chị thông cảm nhé!
Tôi lập gia đình năm bước sang tuổi 33 và có bầu bé Sơn vào mùa Xuân năm ấy. Lúc mang bầu nhìn chung tôi khỏe và không nghén, ăn rất tốt (tôi tăng 29kg khi lên bàn mổ đẻ) ngoại trừ 1 lần tôi bị ho và sốt khá cao (trên 39 độ C) khi thai được 12 tuần tuổi. Tôi sốt 3 ngày thì khỏi, tôi rất lo lắng vì thấy thai máy nhiều trong những ngày đó.
Còn 1 ngày nữa đến ngày sinh thì tôi bị vỡ ối, khi đến bệnh viện thì ối đã gần cạn, bác sỹ phải siêu âm lại. Tôi được mổ đẻ sau 3 tiếng đồng hồ từ lúc nhập viện. Bé Sơn được 3,5 kg, hồng hào xinh xắn.
Những ngày đầu nuôi con nhỏ với tôi thật vất vả. Nhà chồng tôi nhỏ xíu, hơn 30m2 với 4 người lớn và 1 trẻ sơ sinh, mẹ chồng tôi lại luôn bắt đóng kín mọi cửa sổ cửa ra vào, không cho tôi quạt, thành ra trong nhà lúc nào cũng ngột ngạt và rất nóng mặc dù lúc đó là đầu tháng 11. Đêm bé Sơn không ngủ được, chỉ khi nào mẹ bế dong quanh nhà thì ngủ, giấc ngủ cũng chỉ 1 tẹo là đã khóc dậy. Tôi lại ít sữa nên chủ yếu cháu ăn sữa ngoài. Cứ thế 2 mẹ con ngày ngủ đêm thức cho đến khi cháu được 3 tháng thì đỡ hơn, tuy nhiên giấc ngủ của cháu rất ngắn, trừ ban đêm, còn ban ngày thì có khi chỉ vài phút đã dậy. Nếu ngủ dậy mà ko có ai xung quanh bế lên thì cháu khóc rất thảm.
Khi cháu được 4 tháng thì bị bẹp đầu còi xương, tôi vội bổ sung Vitamin D và calci cho cháu, trộm vía giấc ngủ của cháu có khá hơn. Sau 1 tuổi thì đêm cháu chỉ thức dậy 2 lần ti mẹ rồi lại ngủ tiếp, đến giờ cháu ngủ 1 mạch đến sáng, đêm có dậy gọi mẹ "tè tè" xong lại ngủ ngay. Mỗi ngày cháu ngủ khoảng 10-11 tiếng.
Tôi lại lan man về giấc ngủ của con rồi. Trở lại lúc bé được 9 ngày tuổi mà vẫn chưa hết vàng da, chị hộ lý vẫn đến tắm cho cháu khuyên tôi nên cho cháu đi khám. Tôi đưa con đến viện Nhi thử máu, nhưng kết quả lại không có vấn đề gì và được cho về. Sau này tôi có nghe 1 chương trình tivi nói trẻ bị vàng da lâu ngày có nguy cơ bị nhiễm độc lên não. Từ đó đến nay trong đầu tôi luôn có băn khoăn không biết là do bị sốt khi mang thai, hay do cạn ối, hay vàng da không xử lý ngay mà cháu ko được bình thường như các bé khác.
Đến khi cháu được 2 tháng rưỡi thì cháu chỉ thích bế ngồi và được đỡ để từ từ đứng dậy, chân cũng bước đi về phía đồ chơi, tay chộp lấy đồ chơi màu sắc, rất ngộ. Cháu biết bắt chuyện, hễ ai hỏi đến là u ơ đáp lại. Bố mẹ trêu đùa trước mặt là cháu bật cười thành tiếng rất giòn. Cháu còn cố gắng để lẫy, nghiêng được người rồi mà chưa lật úp được. Nhà tôi lúc đó vui lắm, cứ ngỡ sau này cháu sẽ mau nói và nhanh phát triển. Vậy mà đến hơn 5 tháng cháu mới tự lẫy được, sau đó mọc răng, ngồi, bò, đi đều chậm so với các bạn (13,5 tháng cháu biết đi).
Vì mấy chị em tôi khi 10 tháng đều biết gọi "Mẹ" nên mẹ đẻ tôi đã chú tâm dạy cháu nói khi cháu 9 tháng, nhưng cháu không hề tiếp thu và chỉ phát âm linh tinh, lúc thì "bà bà", lúc thì như đang tập phần "đ" nhưng nói không hướng vào đâu cả, chỉ bô lô ba la thế thôi. Đến khi cháu được 1 tuổi thì mẹ tôi phát hiện đến nhà ai chơi cháu cũng không chú ý vào ai mà chỉ nhìn ngó nhà cửa đồ vật. Tuy nhiên gọi cháu vẫn quay lại, vẫn nhìn người thân, biết cúi đầu khi mẹ bảo "ạ" ai nhưng ko nói được "ạ". Lúc này cháu vẫn hiểu tốt thái độ tình cảm của người thân, biết lân la ra làm lành. Cháu cũng tự biết lấy cốc tu nước khi khát. Đến lúc này thì cháu đã rất mê tivi, đến nhà ai cũng chỉ xem tivi, thích quảng cáo và phim hoạt hình, gia đình cũng cho cháu xem nhiều quá, quãng 4-5 giờ/ngày.
Khi cháu được 18 tháng, chưa nói được từ nào và cũng ko hiểu lời người khác nói, tôi đọc về chứng tự kỷ trên mạng và phát hiện ra bé cũng hay đi nhón chân, không biết chỉ tay, giao tiếp mắt kém và hay quay bánh xe. Tôi đã tìm được 1 cô giáo đến nhà kèm mỗi ngày 1 giờ cho cháu. Cô giáo kèm cháu được khoảng 2 tuần, có thử cho cháu chơi trò tưởng tưởng, bày trò chơi mới cho cháu và thấy cháu hưởng ứng tốt, cô khuyên tôi kèm cháu theo hướng tăng giao tiếp mặt, tăng tập trung và luyện nói cho cháu, cô cũng hướng dẫn tôi cách chơi và tặng tôi 1 cuốn sách để kèm cháu. Cháu đặc biệt nhìn mắt mẹ, miệng mẹ rất lâu khi tôi hát, đến giờ cháu vẫn rất thích mẹ hát, biết đu đưa theo nhạc và thuộc lõm bõm khá nhiều bài hát.
Không có cô giáo nữa, tôi cố gắng học theo sách, tham khảo kinh nghiệm của các bạn trên mạng để kèm cháu, nhưng quả thực dạy thì tôi cứ dạy chứ nhiều cái khi dạy ko biết là cháu tiếp thu được đến đâu, phải sau này trong 1 số tình huống nảy sinh thì mới biết là cháu đã tiếp thu được hay chưa tiếp thu được. Khi được 2 tuổi thì cháu đã biết chỉ tay, hiểu được 1 số câu thường dùng hàng ngày, bắt trước hành động của người lớn rất nhanh, biết chỉ vào bô và nhìn mẹ để đi tè, rất thích ra ngoài chơi nhưng lại sợ đến nhà ai đó. Lúc này cháu chỉ nói vuốt đuôi được 1 số từ trong những bài đồng dao mà tôi hay đọc, biết nói "bò bò" khi tôi và cháu cùng chơi trò kiến bò lên người.
Đến khi cháu 2 tuổi rưỡi thì tôi gửi cháu đi trẻ tư thục. Ở đây cháu được nhận xét là thích nghi khá nhanh mặc dù 3 ngày đầu phản đối rất quyết liệt, yêu thích cô giáo, học bạn chơi đồ chơi, trò chơi rất nhanh, nhưng vẫn ko chơi với bạn và học ko tập trung. Về ngôn ngữ thì cháu ko được cải thiện mấy. Lúc này cháu đã biết nói và vẫy "bai bai", biết nói "ạ", "tè", "ị" nhưng vẫn ko nhìn ai và vẫn khóc khi đến chỗ lạ. Đến mùa đông năm ấy, cháu được 3 tuổi nhưng đi học lại ốm liên tục, phải nghỉ suốt. Hàng xóm có người cho con xem đĩa "Bé yêu biết đọc" tôi thấy hay hay, kiếm về cho con xem, không ngờ cháu học theo đĩa rất nhanh, chỉ được mắt, mũi mồm, má, cằm, tai, tay, chân ... mà trước tôi dạy mãi ko được. Cháu lại nhớ luôn cả mặt chữ, mặt số. Tuy nhiên xem 1 thời gian cháu lại chán ko muốn xem nữa. Từ lúc đó (38 tháng) cháu tự nói được nhiều và khá tích cực học nói, tuy ngọng nhiều, lúc thì ko có dấu, lúc thì chỉ có nguyên âm ko có phụ âm, nhưng dần dần cháu cũng tiến bộ. 7 tháng sau (tức là bây giờ) thì cháu nói đã rõ hơn nhưng chưa nói được 1 số vần và âm ghép, nói được 2 từ một rồi, nhưng khoảng 2 tháng nay tôi thấy cháu dậm chân tại chỗ, ko có tiến bộ gì.
Hiện giờ cháu rất thích các chương trình dự báo thời tiết và shopping trên tivi, cháu thuộc cả đoạn của phát thanh viên nói nhưng tất nhiên là chưa hiểu gì. Trong khi đó những điều tôi muốn dạy cháu thì cháu lại ko tiếp thu. Dạy mãi ai là Sơn, là mẹ, bố, bà, bác, cô .. mà cháu vẫn chưa hiểu. Dạy cháu gọi mẹ ơi, bố ơi thì cháu gọi như con vẹt, ai cũng gọi là mẹ ơi và ko đúng hoàn cảnh. Về cơ thể thì chỉ dừng ở mấy từ đã biết, còn thì đầu, ngực, bụng .. vẫn chưa biết. Dạy cháu hình khối và màu sắc mãi cũng chưa được. Tuy nhiên so với trước thì cháu hiểu nhiều lời tôi nói hơn nhưng vẫn chưa hiểu các câu hỏi. Mỗi khi muốn hỏi tôi "cái gì đây" thì cháu chỉ tay vào đó và nhìn tôi để đợi câu trả lời chứ ko chịu hỏi "gì đây".
Hôm nay tôi đã dài dòng quá rồi. Tôi còn nhiều điều muốn kể cho chị nghe lắm chị Tường Anh ạ, hy vọng chị đủ kiên nhẫn để nghe chị nhé! Giờ tôi phải làm việc rồi, tạm biệt và mong bài của chị.
YeuCon.