Nguyen,Anh đã viết:Chào Bảo, chia xẻ với nỗi đau đầu đau lòng của Bảo và gia đình.
Phúc là em bé hoàn toàn có khả năng học với các bạn trong lớp phổ thông do nhận thức của bé tốt. Cái khó cho Bảo là hành vi. Đây là điều CCM đã nói nhiều lần với Bảo, kể cả nói theo kiểu "cảnh cáo". Việc Ph trở nên dữ hơn, tấn công người khác, không vâng lời... là điều CCM đã đoán trước.
Tụi mình đoán ra không phải vì thấy Ph hư hỗn, nhưng vì
1. Ph có biểu hiện không kìm chế hành vi. Nhóm trẻ tăng động thường thế. Các em hành động mà không đủ thời gian suy xét trước sau theo kiểu "nếu đánh má, má đau", "nếu cắn chị, chị giận chị phạt"...
2. Ph không có môi trường chặt chẽ của thời khóa biểu và thưởng phạt. Mình biết Bảo đã cố gắng nhiều, nhưng cố gắng của phụ huynh chỉ có giới hạn với con em. Trẻ con kính sợ thầy cô hơn bố mẹ, đó là điều xảy ra với mỗi cá nhân, kể cả... mình và Bảo! Con mình cũng vâng lời thầy cô hơn vâng lời cha mẹ. Trong khi đó, Ph ở xa thành phố nên việc sử dụng TKB và hệ thưởng phạt tại trường chưa diễn ra một cách hiệu quả.
Ở tình thế này, buộc Bảo phải đóng vai thầy cô giáo thôi. Bảo biết mọi cách của Thời khóa biểu và thưởng phạt rồi đấy. Bảo bấm gan mà áp dụng đi. Ph sẽ phản ứng dữ dội thời gian đầu, rồi sẽ thôi. Bảo phải làm sao cho Ph hiểu cha mẹ sẽ không nhượng bộ khi Ph ứng xử không thích hợp.
Cố gắng lên, Bảo ạ. Mình xin chia xẻ: chính mình cũng chiến đấu mỗi ngày với con mình để giúp con sinh hoạt hiệu quả, và... Bảo biết không, mình vẫn thất bại. Vẫn cứ phải thở dài rồi cố gắng thôi, biết làm sao hơn. Chúng còn nhờ được ai ngoài cha mẹ?
Cứ uống ly nước hay cà phê, cứ buồn, rồi uống xong xốc tinh thần lên mà bước Bảo nhé.
Rất cam ơn những lời động viên của chị.
Tuần vừa rôi Phúc đã được các cô trường Gia Nghi chào đón P trở lại. Phúc có vẽ “nể” cô giáo mới hơn năm trước, không thường xuyên chạy ra ngoài, chịu ngồi bàn viết chữ, ngủ tốt các cô nói: “thấy P có vẽ ngoan hơn năm vừa rồi”. Không biết là do Phúc hiểu được nổi buồn của ba hay sợ cô. Vì mỗi khi các cô báo P hôm nay không tốt: hay chạy ra ngoài, không chịu ngồi học, cào bạn vì quá phấn khích hay vì nổi nóng, hay nhai giấy, …, thì em tỏ ra rất buồn và lo lắng và nói với P: Ba buồn quá P ơi con làm như vậy hoài thi ba làm sao bây giờ” Mỗi lúc như vậy cháu thường hay nói: “ Ba, không buồn nửa ba, con ngoan” hay “ Ba hông buồn nửa ba, con hông chạy ra ngoài, con nghe lời cô”,….
Trước đây khi tính chuyển trường cho P em cũng thường hay nói với con khi đi ngang qua trường mới và nói cho P biết mai mốt con học trường Họa My nghe Phúc, thì P nói “ ba con không học trường Họa My, con ngoan, con hông chạy ra ngoài, con nghe lời cô, con không ăn giấy, …Cu cậu liệt kê những hành vi xấu của mình nhằm làm thay đồi ý định của em. Vậy mà khi P đồng ý học rồi thì các cô trường Họa My từ chối cháu.
Hiện cháu cũng còn lăng xăng lắm: Nếu đến chỗ lạ thì chỉ rụt rè buổi đầu thôi khi quen rồi thì chạy mở đèn, quạt hoặc leo trèo, hay phá những gì hấp dẫn cu cậu. Nhưng nếu nói con ngoan thì ba mới cho đi chơi thứ bảy hay mua sữa con bò thì P mới giảm đôi chút
Chào chị
lemongbao