Cháu nhà tôi đi học được 1 tháng. Đã chịu ngồi vào bàn, bảo "ạ" đã nghe theo nhiều hơn trước, gọi cũng có hồi đáp nhanh và nhiều hơn. Thời gian gần đây cháu hay nói nguyên âm như i, ô, e song chưa dạy cháu thêm đuợc từ nào mới. Sáng nay tôi đưa cháu đến lớp, trao đổi với cô giáo, cô nóilà thỉnh thoảng biết nói "bai" nhưng ở nhà chưa nói bao giờ.
Chào bạn, thế thì đã có tiến bộ. Việc con nói ở lớp nhưng không nói ở nhà là điều thường xuyên xảy ra. Bạn cứ tiếp tục khuyến khích con nhé.
Cháu vẫn hay ném đồ xuống đất. Thích những thứ vứt xuống phát ra âm thanh. Hay chơi các thứ bằng cách lật lên lật xuống. Hành vi này của cháu có cần hạn chế không và hạn chế bằng cách nào?
Ném đồ xuống đất thì dĩ là cần hạn chế. Chơi đồ chơi không đúng chức năng cũng cần hạn chế. Tuy nhiên, bạn đừng cấm, mà chỉ nên thay thế, rồi giảm dần thời lượng của hoạt động không thích hợp kia. Khi bé thích đồ phát ra âm thanh, nếu bạn mua cho bé những đồ chơi ấy, có thể bé sẽ bớt ném đồ để tìm âm thanh.
Để hạn chế, bạn tập cho con hiểu là có những việc bạn đếm 5, 4, 3, 2, 1 là alê bé phải chấm dứt. Bé lằng nhằng, bạn làm lơ. Bé cố giữ lấy đồ chơi ấy, bạn... giựt!
Cháu có thể giao tiếp mắt với mẹ khá lâu nhưng vẫn mất tập trung. Tôi chưa có cách nào hiệu quả để cháu chú ý hơn. Nhìn chung là vẫn bối rối, hoang mang. Cháu cũng chưa biết chỉ.
Giao tiếp mắt là khó cho bé. Nhưng thực ra, nhìn mắt mẹ lâu cũng không tốt bằng bé chỉ nhìn một tí mà vẫn hiểu lời mẹ nói. Có những cá nhân không cảm thấy an toàn và dễ chịu khi nhìn mắt người khác.
Công việc của tôi có cái dở là hay phải đi xa. Tháng này tôi phải đi vắng 8 ngày, chia làm 2 đợt. Tôi rất lo lắng là sự vắng mặt của tôi ảnh hưởng không tốt tới tâm lý cháu. Nhưng không đi không được nên rất
.
Việc bạn đi xa có lẽ ảnh hưởng tâm lý không đến nỗi nào tệ, trừ khi bạn ở nhà mà vẫn ôm công việc và con thì loăng quăng một mình. Tốt nhất, lý tưởng nhất vẫn là bạn không phải đi, vì con cần có bạn hỗ trợ dậy dỗ nhiều. Tôi không thể khuyên bạn thay đổi công viẹc, vì bản thân bạn đã tự quyết định như thế nếu có thể, đúng không? Biết làm sao được, lực bất tòng tâm. Bạn đành phải dùng thời gian mà bạn có thể có mặt với con để dậy con nhiều hơn thôi.