gửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 5 06, 2015 8:07 pm
Chào em,
Ngày trước tôi mù mờ kiến thức, tôi khổ sở phải chấp nhận sự thật về tự kỷ, tôi từng nghĩ đến việc kết thúc đời mình ... Nhưng giờ tôi đã hiểu ra... mình là chỗ dựa của con, mình không mạnh mẽ thì con sẽ cậy vào ai.
Em ở Cần Thơ ? Tôi là người An Giang. Chúng ta chia xẽ với nhau nhé.
Em cho chúng tôi biết con em hiện đang như thế nào, bé bao nhiêu tuổi, có khả năng gì và còn hạn chế gì ? Có như thế thì các PH trên diễn đàn mới có thể chia xẽ thông tin với em qua kinh nghiệm của họ.
HN con tôi là trẻ chưa có ngôn ngữ, còn rất nhiều hạn chế, nhưng tôi cư xử với cháu như trẻ bình thường, tôi nói chuyện, hỏi han cháu như bao trẻ khác, cho dù cháu chưa thể trả lời, dần dà rồi cháu cũng có thể truyền tãi chút ích cho mình hiểu thông qua hình ảnh và các biểu hiện của cử chỉ.
Cho dù thế nào thì con vẫn là món quà quý giá nhất mà Thượng Đế ban cho chúng ta, hãy cố gắng mạnh mẽ lên nhé em.
Chúng ta cùng đồng hành với nhau.
Phương