Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 4 27, 2009 7:54 pm

Cam on anh My Lang de truyen them kinh nghiem cho toi. Toi thay ngay nao be khong ngu trua thi` toi ngu som, nhung lai thuc kha' som vao sang ngay hom sau, be ngu chi khoang 6 tieng/ngay!! Nhu vay la` qua it so voi mot be 4, 5 tuoi . Co lan toi cho be' di Vung Tau choi, tuong rang cho con di xa, it nhieu se met moi nen se ngu ngon, ngay do' khong ngu trua vi` mai me choi, den chieu toi be da ngu luc 7:30pm va` sau do' thuc day va`o luc 1:00am va` thuc tinh nhu sao den sa'ng , khoang 10:30am moi ngu lai khoang 1 tieng ! That ti`nh la` voi giac ngu cua be', toi bo' tay !!! :shock:

Dung la` viec thay doi co giao qua nhanh khien con toi khong the nao thich nghi duoc. Van de nay toi cung hieu la` nen cho be' quen va hoc voi nhieu co de khac phuc tinh nhut nhat, nhung xin thua rang doi khi toi con khong cam thay yen tam ve viec co duoc thay nhanh qua' thi` lam sao be co the chap nhan va` thich nghi ngay duoc. Hien gio, thi` toi dang cho be' theo hoc 1 lop rieng va` thay be' vui ve hon.

Kinh chao anh,
Phuong Tran
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 5 18, 2009 12:44 am

Than gui chi Tuong Anh,

Co mot vai viec cua be' , toi muon hoi tham khao voi chi huong dan du`m toi khac phuc va` day do be'. Do la` viec be' di ve sinh. Toi khong hieu sao, nhieu viec be' rat hieu va` biet, toi thi' du:
1) Toi bao be' de chai sua cua mi`nh len ba`n dung vi tri', be' la`m duoc.
2) Bao be' di vao phong thi` dong cua lai, be cung biet dong cua.
3) Khi co' loi bao be' vo`ng tay a xin loi, be cung biet lam dung yeu cau.
4) Be Me ma` co ve gian hon nhau, be biet hoa giai bang cach nam tay ba me bao phai ngoi gan nhau
5) Biet cat do dung ca nhan dung cho khi duoc chi bao
....
The nhung chi moi viec di ve sinh, neu nguoi lon canh chung thoi gian dat be vao nha` ve sinh de di tieu thi` be' lam theo, con neu khong thi` be' di dai cho nao be' thich tham chi' la` giuong ngu, sa`n nha`, di ca vao mo'n do choi dang choi... Con viec di dai tien thi` cung the, mac du moi lan be' di tieu hay dai tien, ba me deu huong dan vao toilet va` giai thich nhieu lan, lan nao cung giai thich. Nhung xem ra be' khong thuc hien theo neu khong co' su canh chung va` huong dan cua nguoi lon. Ngoai ra, neu loi la` vai giay phut khong o gan be' la` y nhu rang be' hoac tieu tien hay dai tien ra sa`n nha` hay vao giuong !! Dieu nay khien toi rat cuc vi` phai don dep tat nhung gi` bi vay do. Phan buon buc vi` that vong trong viec huong dan cua mi`nh ma` con khong tiep thu duoc. Co' lan toi buc xuc qua' , de't va`o mong be' va` la ray lon tieng thi` be' to ve so set va` sau do' la` gian doi bang cach khong choi voi me va` khi me den gan thi` day me ra khong cho lai gan be'. Moi lan ray be' sau khi be' lam bay nhu the thi` be rat biet loi, nhi`n ve mat so set , hoi loi thay thuong, nhung toi lai muon to thai do gian du de be' biet dieu do' khien me gian va` me khong thich. Nhung sau khi la ray, be' lai phai ung bang cach gian me va` co' ve u` li` hon. Toi hoang so vi` cho rang cach nay khong co' tac dung voi be', nen doi lai la` moi lan be' vay do nhu vay, toi chi giai thich, to ve cham soc va` don dep trong ...vui ve !! Be' khong gian hon, co' ve yen tam truoc "su co" do mi`nh gay ra ma` me khong gian du nua ! Nhung sau do, viec dau van hoan day. Hom qua cat toc cho be' , be' khoc va` phan ung rat du doi , be' di khoi phong, xuong nha`, tu mang giay vao chan (day la` mot viec lam chua bao gio be' tu lam lay duoc 1 minh ca) khien ca nha` dung ha' hoc ngac nhien truoc thao tac cua be' - sau do, be yeu cau ba mo cua nha` va chay ra khoi nha` dung khoc trong run ray. Toi xot xa qua' chay ra om con vao do danh, co' ve yen tam, roi lai cat toc... roi lai khoc... Toi thay con khoc', xot xa cho con, buon long vi` thay con chua hieu biet, toi cung khoc' , be' nhi`n me rat cham chu' roi lay tay keo vat ao cua me xuong, khong cho me cham nuoc mat nua , co' ve nhu muon noi "me oi dung khoc' nua" - Nhi`n vao mat be, toi doc duoc cam xuc cua be' moi lan vui, so set hay gian du. The nhung vi` sao be' van chua tu di ve sinh mot mi`nh duoc vay ha chi ? Chi giup toi voi , toi rat kho tam vi` khong biet phai lam cach nao giup cho con.
May ngay qua, nhu chi biet roi, toi ban ron voi viec truong, lop cua be' - Dau oc' cu quay cuong va` rat stress. Mong chi giup toi vai phuong phap huu ich voi truong hop cua be'.
Rat cam on chi,
Phuong Tran
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 5 18, 2009 7:24 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Chào chị Phuongtran, bé biết đi tiêu tiểu (khi có người lớn dẫn vào) và hiểu mệnh lệnh. Chị đã xác định là cháu lẽ ra phải đi tiêu tiểu được trong nhà vệ sinh thay vì đi đại bất kỳ đâu. Tôi thông cảm nỗi bức xúc của chị khi phải đét vào mông cháu, nhưng hy vọng chị bình tĩnh vì làm thế cũng không dậy cháu được gì. Và nếu có dậy được, chẳng ai muốn con phải học bài học nào đó từ sự sợ hãi, đau đớn, phải không chị. Ngoài ra, chị cũng đừng suy nghĩ và hối hận vì một cái đét vào mông ấy. Hãy để cho mọi chuyện qua đi, và hai mẹ con tìm cách giải quyết, chị nhé.

Chị thử làm những hình về toilet và dán ở cửa toilet, đồng thời dán những hình ấy có dấu X đỏ ở mọi nơi trong nhà. Thực tình thì thằng bé nhà tôi hồi nhỏ cũng tiểu lung tung như thế, dù có khả năng nín để đi vào nhà cầu. Hôm thì nó chọn gốc cây chanh, hôm khác nó chọn chân bệ hồ cá... Chẳng hiểu vì sao! Những lần làm bậy ra nhà (có tính toán) của nó, tôi bắt nó cùng ngồi xuống lau với tôi. Có hôm tôi đứng chỉ tay năm ngón cho nó tự lau. (sau đó thì mình lau lại khi nó đã được đưa vào phòng trong). Chị thử cùng với Hiền Nhân dọn dẹp "hiện trường" xem sao (nhưng chị chú ý phần vệ sinh cho cháu như tránh cho cháu đụng trực tiếp vào phân/nước tiểu, đeo găng, rửa tay kỹ càng). Việc này sẽ khó lắm đây, nhưng chị ráng nhé. Nếu cháu không chịu, ráng làm sao tay mẹ cầm tay con (đeo găng) lau nhà, giặt khăn...

Lần trước tôi có đề nghị chị cho cháu đi theo giờ nhất định, không biết chị có thử không?

Việc tìm lớp học đang làm chị đau đầu. Tôi chia xẻ với chị. Cố gắng chị nhé!

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 5 19, 2009 7:06 am

Chào chị Tường Anh,

Tôi có thử cho bé đi đại tiện vào bô vào giờ nhất định như chị hướng dẫn, nhưng bé không chịu làm và chạy lung tung, thậm chí là khóc thét lên vì bị bắt buộc. Nhưng bé có thói quen đi đại tiện vào buổi sáng hay chiều tối sau giờ ăn chiều. Nếu phát hiện kịp thì tôi dắt tay bé giải thích và bé đồng ý ngồi vào bô , khi xong nắm tay mẹ vào toilet để rửa ráy. Thế thì bé biết rồi, vậy mà khi muốn đi đại tiện hay tiểu tiện mà người lớn không thấy, không đưa bé vào nhà vệ sinh thì bé chẳng kêu, gọi để nói lên nhu cầu gì cả. Có lần bé lại tự lấy bô ngồi vào một mình. Nên vì thế tôi không thể hiểu vì sao bé lại thế, có phải bé muốn dùng hành động này để lôi kéo sự chú ý của người lớn không chị ? Vì mỗi lần bé làm thế đều vắng mặt người lớn do phải làm gì đó trong giây lát , hay lúc ba mẹ mệt mõi ngủ thiếp đi không chơi với bé lúc bé thức (vào ban đêm).
Dùng hình dán nơi bé hay đi toilet và các nơi khác và có dấu gạch đỏ : có thể dùng hình vẽ hay hình chụp vậy chị ? Bé có thể hiểu được hình vẽ không, hay phải chụp lại chính toilet mà bé hay sử dụng ?
Dường như chị đã đọc được ý nghĩ trong đầu tôi. Đúng là tôi vẫn rất ân hận mỗi lần phải đét vào mông bé , mong rằng con chú ý việc làm nào không được. Đét con một lần, khóc đến ...vài ngày !!! :(
Cám ơn chị nhiều lắm. Sự quan tâm của các anh chị trong diễn dàn đã rất an ủi cho tôi. Chúng tôi đang rất đau đầu vì phải tìm trường cho bé vì để thành lập một trường học chuyên biệt không phải dễ, trong khi xin các trường đang sẵn có ở Saigon thì con chúng tôi đang phải xếp danh sách chờ đợi chẳng biết bao giờ mới được nhận vào học, mà thời gian can thiệp cho các bé thì mình phải chạy đua.
Thân mến,

Phương
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 5 19, 2009 9:34 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Nên vì thế tôi không thể hiểu vì sao bé lại thế, có phải bé muốn dùng hành động này để lôi kéo sự chú ý của người lớn không chị ? Vì mỗi lần bé làm thế đều vắng mặt người lớn do phải làm gì đó trong giây lát , hay lúc ba mẹ mệt mõi ngủ thiếp đi không chơi với bé lúc bé thức (vào ban đêm).


Cũng có thể bé muốn được chú ý. Tuy nhiên, bé dư hiểu là sẽ bị rầy la, và đã có lúc sợ vì mẹ đánh đòn. Chị có thấy bé đòi được chú ý bằng những hành vi tiêu cực khác không? Chị cho biết thêm nhé.

Dùng hình dán nơi bé hay đi toilet và các nơi khác và có dấu gạch đỏ : có thể dùng hình vẽ hay hình chụp vậy chị ? Bé có thể hiểu được hình vẽ không, hay phải chụp lại chính toilet mà bé hay sử dụng ?


Hình vẽ, chụp gì cũng được, miễn là bé hiểu, chị ạ. Nếu chị chụp được hình bé ngồi trên toilet và hình bé đang phải dọn dẹp chiến trường thì hay nhất. Hình thật vật thật! ;)

Dường như chị đã đọc được ý nghĩ trong đầu tôi. Đúng là tôi vẫn rất ân hận mỗi lần phải đét vào mông bé , mong rằng con chú ý việc làm nào không được. Đét con một lần, khóc đến ...vài ngày !!! :(


Chị đừng khóc. Cái mông con nít mẩy thế, chỉ dùng để ngồi thì... uổng lắm! Bố tôi nói thế đấy! Những hành động như xô đẩy, tát vào mặt, dằn dỗi thì chị đã không làm, nên đét một cái chả sao. Tôi chỉ thấy rằng khi đánh đòn con, dùng roi hay tay, hay khi phạt con, phụ huynh nên hoàn toàn bình tĩnh. Lời nói bình tĩnh để giải thích vì sao con bị phạt sẽ cho con thấy ba mẹ phải phạt vì yêu con và muốn con nên người, muốn con tốt hơn. Khi phụ huynh đang cáu giận, trẻ sẽ có cảm giác bị ghét bỏ. Thế thôi. Nói nhỏ nhé, con tôi 16 tuổi thì tôi không đánh (vì nó cao mét tám, đánh nó thì đau tay mình chứ nó hề hấn gì :D ) nhưng con 6 tuổi thì lâu lâu vẫn bị đưa tay cho mẹ đánh, hoặc đưa mông ra chịu đét.

Những khi nhiều áp lực, chị buông mọi thứ, ra uống một hớp nước, rửa mặt mát mẻ, đi một vòng quanh nhà... Hoặc chị bắt Hiền Nhân lại, hai mẹ con ôm nhau chặt. Đừng nói gì, đừng nghĩ gì lúc ấy, hãy cảm nhận thân thể của đứa bé chị đã rứt ruột mang vào đời. Kể cả khi nước tiểu hay phân của bé đầy ra đấy, chị thử làm thế, rồi quay lại với công việc ấy sau. Cố gắng nhé, những công khó của chị rồi sẽ có kết quả.

Tôi có thử cho bé đi đại tiện vào bô vào giờ nhất định như chị hướng dẫn, nhưng bé không chịu làm và chạy lung tung, thậm chí là khóc thét lên vì bị bắt buộc. Nhưng bé có thói quen đi đại tiện vào buổi sáng hay chiều tối sau giờ ăn chiều.


Vậy là chị biết thói quen của cháu. Chị ráng căn giờ đó mà đưa cháu vào ngồi. Tôi biết cháu sẽ la khóc nhiều, dẫy dụa, giận dỗi... Chị cắn răng tập cho cháu chị ạ! Chị có thể làm thời khóa biểu (bằng hình nào cháu hiểu): bé đi học về, bé thay đồ, bé chơi, bé ăn tối, bé vào nhà vệ sinh, bé được thưởng... Trẻ TK có khả năng chấp nhận sinh hoạt khi thấy chúng được hoạch định trước. Chị thử thời khóa biểu xem nhé. Rồi khi vào, chị cho cháu mang theo đồ chơi yêu thích, hoặc cuốn sách yêu thích...

Cám ơn chị nhiều lắm. Sự quan tâm của các anh chị trong diễn dàn đã rất an ủi cho tôi. Chúng tôi đang rất đau đầu vì phải tìm trường cho bé vì để thành lập một trường học chuyên biệt không phải dễ, trong khi xin các trường đang sẵn có ở Saigon thì con chúng tôi đang phải xếp danh sách chờ đợi chẳng biết bao giờ mới được nhận vào học, mà thời gian can thiệp cho các bé thì mình phải chạy đua.


Các anh chị đang ở ngay đấy, mà thủ tục giấy tờ và cơ sở còn nhiêu khê thế. Chị chuyển giùm lời của chúng tôi đến các phụ huynh và giáo viên rằng chúng tôi rất thông cảm, và chúc mọi điều tốt đẹp đến tất cả, chị nhé. Nếu muốn mở cơ sở ở Mỹ, thủ tục thật rõ ràng và nhanh chóng. Chính vì vậy mà chúng tôi càng áy náy và ưu tư cho các bé tại VN. Ước gì ông Nguyễn Thiện Nhân có một giờ nghe tâm tư nguyện vọng của chúng mình, chị nhỉ!

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Ba Tháng 5 19, 2009 9:23 pm

Chi Tường Anh thân mến,

Cũng có thể bé muốn được chú ý. Tuy nhiên, bé dư hiểu là sẽ bị rầy la, và đã có lúc sợ vì mẹ đánh đòn. Chị có thấy bé đòi được chú ý bằng những hành vi tiêu cực khác không? Chị cho biết thêm nhé.

Khi không hài lòng bé thường khóc thét, có khi lấy tay tự đánh vào đầu, vào ngực, tự nhéo lỗ tai hay cào gò má , có khi lại là lăn đùng ra nằm vạ. Mẹ phải dỗ dành lâu lắm mới nguôi ngoai, nhưng sao đó giận mẹ, không cho mẹ vuốt ve, âu yếm, không cho đụng vào người, không cho tới gần. Phải năn nỉ giải thích hoài mới hết giận !!! :cry: Mà ánh mắt bé thì buồn cười lắm, tỏ vẻ giận hờn "liếc ngang liếc dọc" vậy chị ơi ! Nhiều khi tôi buồn cười không chịu được, tôi phát cười thì bé nhíu mày lại tỏ vẻ ngạc nhiên "con giận sao mẹ cười" ??? :)

Hình vẽ, chụp gì cũng được, miễn là bé hiểu, chị ạ. Nếu chị chụp được hình bé ngồi trên toilet và hình bé đang phải dọn dẹp chiến trường thì hay nhất. Hình thật vật thật! ;)

Tôi có bảo bé phải dọn dẹp "chiến trường" của bé, nhưng bé hay nằm lì ra chẳng chịu, phải xách tay xốc dậy la rầy mới chịu làm chút đỉnh. Tôi có quay cả đoạn film bé đang ngồi ị trong bô cho bé xem, có giải thích, nhưng chưa làm giống chị vừa hướng dẫn. Tôi sẽ làm và cho chị hay kết quả, trước tiên phải đợi "ngày đẹp trời" nào đó bé ngồi bô rồi ....chộp cái hình cho đẹp để dán ...khắp nhà, lúc bắt bé dọn dẹp thì phải đứng kế bên vừa rầy vừa "chỉ tay năm ngón" nên giờ phải vừa chỉ một tay, còn một tay phải lăm le máy chụp hình để lấy "góc cạnh đẹp" !!! :lol:

Chị đừng khóc. Cái mông con nít mẩy thế, chỉ dùng để ngồi thì... uổng lắm! Bố tôi nói thế đấy! Những hành động như xô đẩy, tát vào mặt, dằn dỗi thì chị đã không làm, nên đét một cái chả sao. Tôi chỉ thấy rằng khi đánh đòn con, dùng roi hay tay, hay khi phạt con, phụ huynh nên hoàn toàn bình tĩnh. Lời nói bình tĩnh để giải thích vì sao con bị phạt sẽ cho con thấy ba mẹ phải phạt vì yêu con và muốn con nên người, muốn con tốt hơn. Khi phụ huynh đang cáu giận, trẻ sẽ có cảm giác bị ghét bỏ. Thế thôi. Nói nhỏ nhé, con tôi 16 tuổi thì tôi không đánh (vì nó cao mét tám, đánh nó thì đau tay mình chứ nó hề hấn gì :D ) nhưng con 6 tuổi thì lâu lâu vẫn bị đưa tay cho mẹ đánh, hoặc đưa mông ra chịu đét.

Vâng, thưa chị, tôi chỉ dám lấy tay phét vào cái chổ "thịt thà" nhất trên cái mông thôi, chứ chưa bao giờ dám đánh chỗ nào khác , có điều tôi mất bình tĩnh vì trong lòng ngổn ngang ý nghĩ sao con lớn bằng này , bé khác hiểu hết rồi mà con thì chưa, vừa buồn vừa thương con nên đánh xong thì nước măt cũng xuống rồi, lật đật đi chỗ khác tránh mặt bé một chút rồi lại dỗ con. Biết rằng răn đe thì không được quay lại dỗ dành khiến bé dễ ngươi về sau. Nhưng nhà có 2 mẹ con thôi thì ai thay tôi dỗ bé. Hôm nào có Ba bé ở nhà, thì nhờ Ba dỗ dùm, khổ thế đó chị ạ ! Đánh con sợ con đau trên mông thì ít mà sợ con nghĩ rằng do mẹ không thương rồi ngược đãi con khiến tinh thần bé shock thì tôi sợ lắm chị à ! Nhìn bé khóc tủi thân, co rúm người trong góc giường tôi đau như chính mình đánh vào mình vậy chị ơi.

Những khi nhiều áp lực, chị buông mọi thứ, ra uống một hớp nước, rửa mặt mát mẻ, đi một vòng quanh nhà... Hoặc chị bắt Hiền Nhân lại, hai mẹ con ôm nhau chặt. Đừng nói gì, đừng nghĩ gì lúc ấy, hãy cảm nhận thân thể của đứa bé chị đã rứt ruột mang vào đời. Kể cả khi nước tiểu hay phân của bé đầy ra đấy, chị thử làm thế, rồi quay lại với công việc ấy sau. Cố gắng nhé, những công khó của chị rồi sẽ có kết quả.

Lời khuyên của chị rất hay và hữu ích cho tôi , tôi nghe chị.

Vậy là chị biết thói quen của cháu. Chị ráng căn giờ đó mà đưa cháu vào ngồi. Tôi biết cháu sẽ la khóc nhiều, dẫy dụa, giận dỗi... Chị cắn răng tập cho cháu chị ạ! Chị có thể làm thời khóa biểu (bằng hình nào cháu hiểu): bé đi học về, bé thay đồ, bé chơi, bé ăn tối, bé vào nhà vệ sinh, bé được thưởng... Trẻ TK có khả năng chấp nhận sinh hoạt khi thấy chúng được hoạch định trước. Chị thử thời khóa biểu xem nhé. Rồi khi vào, chị cho cháu mang theo đồ chơi yêu thích, hoặc cuốn sách yêu thích...

Bé có thói quen đã quen việc gì , ở đâu , thế nào... thì khó thay đổi lắm chị.

Các anh chị đang ở ngay đấy, mà thủ tục giấy tờ và cơ sở còn nhiêu khê thế. Chị chuyển giùm lời của chúng tôi đến các phụ huynh và giáo viên rằng chúng tôi rất thông cảm, và chúc mọi điều tốt đẹp đến tất cả, chị nhé. Nếu muốn mở cơ sở ở Mỹ, thủ tục thật rõ ràng và nhanh chóng. Chính vì vậy mà chúng tôi càng áy náy và ưu tư cho các bé tại VN. Ước gì ông Nguyễn Thiện Nhân có một giờ nghe tâm tư nguyện vọng của chúng mình, chị nhỉ!
Chi ạ ! Chị nói chuyện với Trâm rồi, chắc chị cũng hiểu chúng tôi đôi phần, nhưng Trâm không làm nữa thì đúng là quá khó khăn cho chúng tôi. Ngành Giáo dục VN chưa sâu sát lắm chị à - Tôi chẳng dám kỳ vọng ở họ vì có ai nghe lời người thấp cổ bé họng như chúng tôi đâu.

Chị Tường Anh ạ, các bé tự kỷ thường không thích ôm ấp, mà bé Hiền Nhân thì thích lắm chị ạ, nếu có thể ngồi ôm bé, hát cho bé nghe, cả hai mẹ con cùng ôm nhau đung đưa theo điệu nhạc cả ngày bé cũng không phản đối - thế thì có thể lợi dụng điểm nầy để giúp bé điều gì không chị ?

Thân mến,
Phương
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 5 19, 2009 9:58 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Khi không hài lòng bé thường khóc thét, có khi lấy tay tự đánh vào đầu, vào ngực, tự nhéo lỗ tai hay cào gò má , có khi lại là lăn đùng ra nằm vạ. Mẹ phải dỗ dành lâu lắm mới nguôi ngoai, nhưng sao đó giận mẹ, không cho mẹ vuốt ve, âu yếm, không cho đụng vào người, không cho tới gần. Phải năn nỉ giải thích hoài mới hết giận !!! :cry: Mà ánh mắt bé thì buồn cười lắm, tỏ vẻ giận hờn "liếc ngang liếc dọc" vậy chị ơi ! Nhiều khi tôi buồn cười không chịu được, tôi phát cười thì bé nhíu mày lại tỏ vẻ ngạc nhiên "con giận sao mẹ cười" ??? :)


Chị ơi, khi bé khóc la, tự đánh mình, ăn vạ... chị ngăn bé lại, nhưng đừng tỏ vẻ chú ý chị nhé! Tôi vẫn đề nghị với phụ huynh: lúc ấy phải làm mọi cách để ngăn bé đả thương mình. Có bé còn lấy đầu đập vào tường, hoặc vào góc bàn nữa. Có bé nín thở đến tím cả mặt! Mới nhìn sợ lắm cơ! Tuy nhiên, chị ngăn bé nhưng đừng nói gì, đừng nhìn mắt bé. Khi bé có sự chú ý của chị qua ánh mắt, lời dỗ dành, năn nỉ, bé sẽ làm lại hành vi ấy hoài. Khi bé bắt đầu nổi giận rồi trở nên hoàn toàn giận dữ, mình chỉ có thể để cho bé giận cho hết cơn mà thôi. Lúc ấy thần kinh của bé đã đi vào vòng xoay bão bùng, không làm gì khác được đâu. Mà chị thấy đấy, "giải thích hoài mới hết giận". Chị cứ giữ lấy tay bé, nhưng hoàn toàn không nói gì và nhất là không giao tiếp mắt.

Tôi có bảo bé phải dọn dẹp "chiến trường" của bé, nhưng bé hay nằm lì ra chẳng chịu, phải xách tay xốc dậy la rầy mới chịu làm chút đỉnh. Tôi có quay cả đoạn film bé đang ngồi ị trong bô cho bé xem, có giải thích, nhưng chưa làm giống chị vừa hướng dẫn. Tôi sẽ làm và cho chị hay kết quả, trước tiên phải đợi "ngày đẹp trời" nào đó bé ngồi bô rồi ....chộp cái hình cho đẹp để dán ...khắp nhà, lúc bắt bé dọn dẹp thì phải đứng kế bên vừa rầy vừa "chỉ tay năm ngón" nên giờ phải vừa chỉ một tay, còn một tay phải lăm le máy chụp hình để lấy "góc cạnh đẹp" !!! :lol:


Khi đi dọn chiến trường, chắc chị phải "tay cầm tay" thôi chị ạ. Bé còn bé quá, sợ làm một mình rồi bôi nước tiểu hay phân lên mắt, miệng thì chết. Hai mẹ con đeo găng vào, rồi tay mẹ cầm tay con mà hốt, lau, xả nước... Tôi nghĩ lúc này nếu cần chị sẽ nói những mệnh lẹnh ngắn: "Lau chỗ này, ngồi xuống, vào nhà vệ sinh..." Đừng giao tiếp mắt chị nhé. Cũng đừng giải thích gì dài. Bé đang bị phạt mà! Muốn thì sau khi đã xong, chị hãy ôm lấy cháu mà bảo rằng "dọn mệt nhỉ, thế lần sau hai mẹ con mình vào nhà vệ sinh nhé!"

Riêng hình có góc cạnh đẹp nhiều khi lại còn... kinh doanh được đấy!!! :D Nói đùa thôi, hình thật việc thật, giữ lấy làm kỷ niệm nhé.

Vâng, thưa chị, tôi chỉ dám lấy tay phét vào cái chổ "thịt thà" nhất trên cái mông thôi, chứ chưa bao giờ dám đánh chỗ nào khác , có điều tôi mất bình tĩnh vì trong lòng ngổn ngang ý nghĩ sao con lớn bằng này , bé khác hiểu hết rồi mà con thì chưa, vừa buồn vừa thương con nên đánh xong thì nước măt cũng xuống rồi, lật đật đi chỗ khác tránh mặt bé một chút rồi lại dỗ con. Biết rằng răn đe thì không được quay lại dỗ dành khiến bé dễ ngươi về sau. Nhưng nhà có 2 mẹ con thôi thì ai thay tôi dỗ bé. Hôm nào có Ba bé ở nhà, thì nhờ Ba dỗ dùm, khổ thế đó chị ạ ! Đánh con sợ con đau trên mông thì ít mà sợ con nghĩ rằng do mẹ không thương rồi ngược đãi con khiến tinh thần bé shock thì tôi sợ lắm chị à ! Nhìn bé khóc tủi thân, co rúm người trong góc giường tôi đau như chính mình đánh vào mình vậy chị ơi.


Hm, bà mẹ này chiều con quá! :) Khi chị phạt bé xong, chị cứ nghiêm nghị và lành lạnh, tự bé sẽ tới làm hòa. Khi thấy dấu hiệu làm hòa này, chị hãy ôm lấy con mà nựng nịu. Tôi mới có cô bệnh nhân tấn công bạn nên bị trường đuổi học 2 ngày. Trong hai ngày này, chúng tôi đưa các em khác đi shopping mall để học bài học mua sắm đồ dùng cá nhân. Bất ngờ chúng tôi thấy cô bé kia trong rạp cine đi ra với bố mẹ! Ôi trời, mình phạt nhưng bố mẹ lại cho đi cine thì còn nói làm gì? :twisted:

Bé có thói quen đã quen việc gì , ở đâu , thế nào... thì khó thay đổi lắm chị.


Vâng, khó chứ, khó lắm chứ, nhưng Con Của Mẹ sẽ ở bên cạnh chị. Khi cần phải thay đổi một thói quen, mình phải cố gắng thôi. Chị cứ làm thời khóa biểu đi, có thể có kết quả bất ngờ thì sao? Hơn nữa, mình cũng sẽ căn giờ mà bé thường tiểu tiện để bỏ lên thời khóa biểu mà!

Chi ạ ! Chị nói chuyện với Trâm rồi, chắc chị cũng hiểu chúng tôi đôi phần, nhưng Trâm không làm nữa thì đúng là quá khó khăn cho chúng tôi. Ngành Giáo dục VN chưa sâu sát lắm chị à - Tôi chẳng dám kỳ vọng ở họ vì có ai nghe lời người thấp cổ bé họng như chúng tôi đâu.


Ôi, các anh chị ở ngay trong nước mà không ai buồn nghe, thì chúng tôi tiếng nói vọng từ xa chắc khó khăn lắm đây. Cái khó khăn của chúng ta là gì? Người ta cảm động trước những cá nhân có khuyết tật trên mặt mũi chân tay như mù, down... Còn các em tự kỷ, khổ nỗi, em nào cũng xinh xắn, mắt sáng rỡ! Đụng đến thì thiên hạ bảo các em khó dậy, hư hỗn..., hay bảo cha mẹ không biết dậy con... Vì thế, có lẽ không ai thấy nỗi thương tâm trước những yếu điểm của các em. Tôi vẫn thấy người ta ùn ùn cho tiền mổ tim, nhưng góp tiền để huấn luyện các cá nhân tự kỷ trở thành người có thể sống tự lập thì đại đa số dửng dưng. :cry:

Chị Tường Anh ạ, các bé tự kỷ thường không thích ôm ấp, mà bé Hiền Nhân thì thích lắm chị ạ, nếu có thể ngồi ôm bé, hát cho bé nghe, cả hai mẹ con cùng ôm nhau đung đưa theo điệu nhạc cả ngày bé cũng không phản đối - thế thì có thể lợi dụng điểm nầy để giúp bé điều gì không chị ?


Điều này làm tôi chột dạ. Nếu thích ôm ấp, bé có tự kỷ không? tuy nhiên, cũng nhiều bé thích ôm không phải vì tình cảm, mà vì tìm cảm giác. Hồi chiều, cậu bệnh nhân 20 tuổi, cao 1m7, trèo ngay vào lòng tôi ngồi. Mà tôi thì đầu đuôi có thước rưỡi. Mọi người đều cười, và hiểu rằng cậu thích được bóp tay bóp chân, thích ghì chặt...

Nếu bé thích thế, chị có thể dậy bé vào nhữg lúc ấy để gọi tên cái này cái kia được không? Thí dụ, bé ngồi cạnh chị, nếu bé gọi được tên vật chị muốn, thì chị ôm bé một cái, rồi lại để bé sang bên, gọi tên vật khác. Chị làm cái bảng có hai phần: phần bên trái để hình mô tả sinh hoạt mà chị muốn dậy, phần bên phải để hình chị ôm bé: nếu bé làm cái này thì mẹ ôm bé. Các em tk bên này đáp ứng với bảng này tốt lắm.

Có gì chị cập nhật tiến bộ của cháu nhé. (Và khi tức quá, buồn quá, chị vào diễn đàn post một cái mặt bí xị cũng được, chúng tôi sẽ yểm trợ ngay).

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 5 20, 2009 1:17 am

Chị Tường Anh thân mến,

Chị ơi, khi bé khóc la, tự đánh mình, ăn vạ... chị ngăn bé lại, nhưng đừng tỏ vẻ chú ý chị nhé! Tôi vẫn đề nghị với phụ huynh: lúc ấy phải làm mọi cách để ngăn bé đả thương mình. Có bé còn lấy đầu đập vào tường, hoặc vào góc bàn nữa. Có bé nín thở đến tím cả mặt! Mới nhìn sợ lắm cơ! Tuy nhiên, chị ngăn bé nhưng đừng nói gì, đừng nhìn mắt bé. Khi bé có sự chú ý của chị qua ánh mắt, lời dỗ dành, năn nỉ, bé sẽ làm lại hành vi ấy hoài. Khi bé bắt đầu nổi giận rồi trở nên hoàn toàn giận dữ, mình chỉ có thể để cho bé giận cho hết cơn mà thôi. Lúc ấy thần kinh của bé đã đi vào vòng xoay bão bùng, không làm gì khác được đâu. Mà chị thấy đấy, "giải thích hoài mới hết giận". Chị cứ giữ lấy tay bé, nhưng hoàn toàn không nói gì và nhất là không giao tiếp mắt.

Chị Tường Anh a ! Thế thì tôi sai rồi, tôi hay nhìn vào mắt bé và dỗ dành con khi bé giận, ăn vạ. Tôi nghe chị làm thử xem. Cám ơn chị.

Khi đi dọn chiến trường, chắc chị phải "tay cầm tay" thôi chị ạ. Bé còn bé quá, sợ làm một mình rồi bôi nước tiểu hay phân lên mắt, miệng thì chết. Hai mẹ con đeo găng vào, rồi tay mẹ cầm tay con mà hốt, lau, xả nước... Tôi nghĩ lúc này nếu cần chị sẽ nói những mệnh lẹnh ngắn: "Lau chỗ này, ngồi xuống, vào nhà vệ sinh..." Đừng giao tiếp mắt chị nhé. Cũng đừng giải thích gì dài. Bé đang bị phạt mà! Muốn thì sau khi đã xong, chị hãy ôm lấy cháu mà bảo rằng "dọn mệt nhỉ, thế lần sau hai mẹ con mình vào nhà vệ sinh nhé!"


Không có gang tay cỡ bé, chắc có thể lúc đầu chỉ cho bé lau dọn chỗ bé tè ra thôi, rồi cho bé rửa tay, còn việc "phức tạp" khác thì tha cho bé tới khi bé thuần thục hơn. Có thể nhờ vậy bé sẽ bỏ được việc làm bậy ra nhà, chị nhỉ ?

Riêng hình có góc cạnh đẹp nhiều khi lại còn... kinh doanh được đấy!!! :D Nói đùa thôi, hình thật việc thật, giữ lấy làm kỷ niệm nhé.

:D

Hm, bà mẹ này chiều con quá! :) Khi chị phạt bé xong, chị cứ nghiêm nghị và lành lạnh, tự bé sẽ tới làm hòa. Khi thấy dấu hiệu làm hòa này, chị hãy ôm lấy con mà nựng nịu. Tôi mới có cô bệnh nhân tấn công bạn nên bị trường đuổi học 2 ngày. Trong hai ngày này, chúng tôi đưa các em khác đi shopping mall để học bài học mua sắm đồ dùng cá nhân. Bất ngờ chúng tôi thấy cô bé kia trong rạp cine đi ra với bố mẹ! Ôi trời, mình phạt nhưng bố mẹ lại cho đi cine thì còn nói làm gì? :twisted:

Tôi chìu con, bị cô Trâm phàn nàn hoài . Chị nói đúng là sau mỗi lần làm mẹ giận bé sẽ lân la tới gần ôm ấp làm hòa. Tôi vì quá thương con nên thường kém cương quyết để chờ con làm hòa. Vậy là tôi phải tự điều chỉnh mình lại.

Ôi, các anh chị ở ngay trong nước mà không ai buồn nghe, thì chúng tôi tiếng nói vọng từ xa chắc khó khăn lắm đây. Cái khó khăn của chúng ta là gì? Người ta cảm động trước những cá nhân có khuyết tật trên mặt mũi chân tay như mù, down... Còn các em tự kỷ, khổ nỗi, em nào cũng xinh xắn, mắt sáng rỡ! Đụng đến thì thiên hạ bảo các em khó dậy, hư hỗn..., hay bảo cha mẹ không biết dậy con... Vì thế, có lẽ không ai thấy nỗi thương tâm trước những yếu điểm của các em. Tôi vẫn thấy người ta ùn ùn cho tiền mổ tim, nhưng góp tiền để huấn luyện các cá nhân tự kỷ trở thành người có thể sống tự lập thì đại đa số dửng dưng. :cry:
:cry: Vâng, chị ơi, có lẽ là luật bù trừ của ông Trời chăng chị ? Các bé tự kỷ thường xinh xắn lắm, và nhìn thương lắm chị. Hay chính mình có lòng cảm thông mà nhìn bé nào cũng thấy thương cả. Nhưng ác thay, người ngoài chẳng hiểu thường có thái độ khiến chúng tôi đau lòng . Chồng tôi kể lại rằng có người mẹ đưa con đi ăn sáng, đang ngồi ăn cùng mẹ thì bé vùng chạy sang bàn kế bên bưng lấy ly nước của người thực khách bên đó lên uống ngon lành ! Thay vì tỏ lòng yêu trẻ mình chỉ cười và bảo bé cứ uống; đằng này ông ấy trợn mắt nạt bé rằng "đồ khùng ! Bộ khùng sao làm kỳ vậy?" - Người mẹ thấy thế lên tiếng "sao nói con tôi khùng, nó con nít biết gì đâu" - Ông kia lại trả lời : con bà lớn chừng này không biết gì hết mà không khùng à ? Thế là quán ăn náo loạn lên vì hai người ...đấu khẩu nhau. Có lẽ bà mẹ đã từng bức xúc về việc con mình bị người ngoài nói nhiều câu kém tế nhị rồi lần nầy không kềm chế được . Nghe câu chuyện nầy, tôi chẳng bao giờ dám đưa con đi ăn bên ngoài vì sợ bé cũng thế vì bé cũng đôi lần làm thế và tôi kịp ngăn lại.


Điều này làm tôi chột dạ. Nếu thích ôm ấp, bé có tự kỷ không? tuy nhiên, cũng nhiều bé thích ôm không phải vì tình cảm, mà vì tìm cảm giác. Hồi chiều, cậu bệnh nhân 20 tuổi, cao 1m7, trèo ngay vào lòng tôi ngồi. Mà tôi thì đầu đuôi có thước rưỡi. Mọi người đều cười, và hiểu rằng cậu thích được bóp tay bóp chân, thích ghì chặt...


Đoạn này của chị khiến tôi thấy cần phải thêm vài thông tin để chị có thể thẩm định chính xác hơn. Tôi cũng từng nghĩ con tôi không hẳn tự kỷ, nhưng do tôi chẳng phải bác sĩ, cũng không là chuyên gia đâu dám tự nghĩ được. Đưa bé vào bịnh viện Nhi đồng 1 thì bác sĩ cho rằng bé chỉ rối loạn phổ tự kỷ thôi (như trong bài đầu tiên tôi gửi đến diễn đàn đã trình bày). Bé sinh ra rất biết giao tiếp bằng mắt và thường ư e nói chuyện với mẹ mỗi lần tôi bồng con cho bé bú (bé bú sữa mẹ) - bé biểu hiện cảm xúc tốt đến nỗi bà ngoại khi còn sống nói rằng bé lanh lợi hơn tôi lúc còn bé và đôi mắt biết nói chuyện với bà ngoại. Bé biết chọc người khác, biết chơi đồ chơi đúng chức năng , khi nhìn ai bé nhìn chăm chú lắm, biết méc bà ngoại mỗi lần không vừa ý điều gì, mỗi lần trong nhà ngồi ăn cơm, bà ngoại thường bảo phải bồng bé đi nơi khác vì bé nhìn...miệng người khác thấy tội quá, bà ngoại sợ bé có tính xấu. Thế nhưng, mọi biểu hiện tốt biến mất từ sau khi bà ngoại qua đời, bé chuyển nơi ở và mẹ bị stress quá nặng không chăm sóc bé được phải nhờ người làm, từ đó các ánh mắt nhìn biến mất, gọi bé bé làm lơ như không nghe, bé dần mất các biểu hiện tốt như ạ, nghe điện thoại và biết nói a-lô vào ống nghe..... Tôi có viết thật kỹ nhật ký của bé , các khoảng thời gian sống của bé thế nào, không biết có thể gửi cho chị một vài đoạn được chăng chị ? Gửi vào điễn đàn này được không ? Chị ơi, có phải bé chậm phát triển vì shock tâm lý do bị đối xử không tình thương và bạo hành từ người làm không chị ?


Nếu bé thích thế, chị có thể dậy bé vào nhữg lúc ấy để gọi tên cái này cái kia được không? Thí dụ, bé ngồi cạnh chị, nếu bé gọi được tên vật chị muốn, thì chị ôm bé một cái, rồi lại để bé sang bên, gọi tên vật khác. Chị làm cái bảng có hai phần: phần bên trái để hình mô tả sinh hoạt mà chị muốn dậy, phần bên phải để hình chị ôm bé: nếu bé làm cái này thì mẹ ôm bé. Các em tk bên này đáp ứng với bảng này tốt lắm.

Có gì chị cập nhật tiến bộ của cháu nhé. (Và khi tức quá, buồn quá, chị vào diễn đàn post một cái mặt bí xị cũng được, chúng tôi sẽ yểm trợ ngay).


Chiều nay về chơi với bé , bé nhào vào lòng ôm mẹ, ngã đầu vào vai. Tôi ôm con hát 1 bài hát và nói : con chỉ ai là mẹ của con đi mẹ sẽ hát và ôm con tiếp tục. Bé chỉ sai, bé chỉ vào bé, tôi nói : không phải, con đang chỉ con, con là bé Nhân, mẹ bảo con chỉ vào mẹ kìa, ai là mẹ của con ? Hỏi đôi lần bé chỉ vào gò má của tôi và nhìn vào mắt mẹ, xong là nhào vào ôm mẹ liền - Tôi hát ngay một bài con thích ...& cứ thế tiếp tục, bé đôi lần chỉ sai, và sau đó là chỉ đúng. Bé vài hôm nay bị ị chảy do bé bịnh phải uống kháng sinh, bé đi ị hơi đau hậu môn nên khóc và không chịu ngồi vào bô. Nên chắc đợi bé hết ị chảy tôi sẽ tập cho bé, tôi sợ bài tập nầy nhất vì hai mẹ con cứ vã mồ hôi như tắm !!! :roll:

Thân mến,
Phương
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Tư Tháng 5 20, 2009 7:23 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Chị ơi, khi bé khóc la, tự đánh mình, ăn vạ... chị ngăn bé lại, nhưng đừng tỏ vẻ chú ý chị nhé! Tôi vẫn đề nghị với phụ huynh: lúc ấy phải làm mọi cách để ngăn bé đả thương mình. Có bé còn lấy đầu đập vào tường, hoặc vào góc bàn nữa. Có bé nín thở đến tím cả mặt! Mới nhìn sợ lắm cơ! Tuy nhiên, chị ngăn bé nhưng đừng nói gì, đừng nhìn mắt bé. Khi bé có sự chú ý của chị qua ánh mắt, lời dỗ dành, năn nỉ, bé sẽ làm lại hành vi ấy hoài. Khi bé bắt đầu nổi giận rồi trở nên hoàn toàn giận dữ, mình chỉ có thể để cho bé giận cho hết cơn mà thôi. Lúc ấy thần kinh của bé đã đi vào vòng xoay bão bùng, không làm gì khác được đâu. Mà chị thấy đấy, "giải thích hoài mới hết giận". Chị cứ giữ lấy tay bé, nhưng hoàn toàn không nói gì và nhất là không giao tiếp mắt.

Chị Tường Anh a ! Thế thì tôi sai rồi, tôi hay nhìn vào mắt bé và dỗ dành con khi bé giận, ăn vạ. Tôi nghe chị làm thử xem. Cám ơn chị.


Nhất định thế nhé! Nếu không, mai mốt người ta đi lấy vợ, mẹ Phương sẽ phải đi theo dỗ người ta thay cho con dâu đấy! :D

Khi đi dọn chiến trường, chắc chị phải "tay cầm tay" thôi chị ạ. Bé còn bé quá, sợ làm một mình rồi bôi nước tiểu hay phân lên mắt, miệng thì chết. Hai mẹ con đeo găng vào, rồi tay mẹ cầm tay con mà hốt, lau, xả nước... Tôi nghĩ lúc này nếu cần chị sẽ nói những mệnh lẹnh ngắn: "Lau chỗ này, ngồi xuống, vào nhà vệ sinh..." Đừng giao tiếp mắt chị nhé. Cũng đừng giải thích gì dài. Bé đang bị phạt mà! Muốn thì sau khi đã xong, chị hãy ôm lấy cháu mà bảo rằng "dọn mệt nhỉ, thế lần sau hai mẹ con mình vào nhà vệ sinh nhé!"

Không có gang tay cỡ bé, chắc có thể lúc đầu chỉ cho bé lau dọn chỗ bé tè ra thôi, rồi cho bé rửa tay, còn việc "phức tạp" khác thì tha cho bé tới khi bé thuần thục hơn. Có thể nhờ vậy bé sẽ bỏ được việc làm bậy ra nhà, chị nhỉ ?


Hm... găng tay người lớn cũng được, chị ạ. Và việc "phức tạp" cũng phải cho bé giúp nhé! Mục đích đâu phải gây khó cho con, hoặc bảo con làm điều quá sức, mà là cho bé cảm nhận cái khó khăn của sự dọn dẹp chiến trường kia.

Tôi chìu con, bị cô Trâm phàn nàn hoài . Chị nói đúng là sau mỗi lần làm mẹ giận bé sẽ lân la tới gần ôm ấp làm hòa. Tôi vì quá thương con nên thường kém cương quyết để chờ con làm hòa. Vậy là tôi phải tự điều chỉnh mình lại.


Phàn nàn thì tôi không dám đâu Phương ạ, nhưng Phương không cưong quyết và nghiêm nghị, bé sẽ khó hòa nhập lắm. Nếu mai này Phương phải hối hận vì ngày xưa đã không nghiêm khắc đủ, chắc Phương sẽ khóc lụt luôn concủamẹ quá. Vì thế, cố gắng lúc này đi nhé, dậy con từ thuở còn thơ mà!

Vâng, chị ơi, có lẽ là luật bù trừ của ông Trời chăng chị ? Các bé tự kỷ thường xinh xắn lắm, và nhìn thương lắm chị. Hay chính mình có lòng cảm thông mà nhìn bé nào cũng thấy thương cả. Nhưng ác thay, người ngoài chẳng hiểu thường có thái độ khiến chúng tôi đau lòng . Chồng tôi kể lại rằng có người mẹ đưa con đi ăn sáng, đang ngồi ăn cùng mẹ thì bé vùng chạy sang bàn kế bên bưng lấy ly nước của người thực khách bên đó lên uống ngon lành ! Thay vì tỏ lòng yêu trẻ mình chỉ cười và bảo bé cứ uống; đằng này ông ấy trợn mắt nạt bé rằng "đồ khùng ! Bộ khùng sao làm kỳ vậy?" - Người mẹ thấy thế lên tiếng "sao nói con tôi khùng, nó con nít biết gì đâu" - Ông kia lại trả lời : con bà lớn chừng này không biết gì hết mà không khùng à ? Thế là quán ăn náo loạn lên vì hai người ...đấu khẩu nhau. Có lẽ bà mẹ đã từng bức xúc về việc con mình bị người ngoài nói nhiều câu kém tế nhị rồi lần nầy không kềm chế được . Nghe câu chuyện nầy, tôi chẳng bao giờ dám đưa con đi ăn bên ngoài vì sợ bé cũng thế vì bé cũng đôi lần làm thế và tôi kịp ngăn lại.


Ấy, cái ông này may mắn vì tôi không có ở đấy vào lúc ấy! Nếu vạn nhất có gì xảy ra với Hiền Nhân, Phương đừng trả lời họ làm gì. Họ thiển cận và ngọn ngằn với cả trẻ con thì nói làm chi? Phương chỉ cần kéo con lại, và nói với con (dù rằng nói đủ cho họ nghe): "Mẹ xin lỗi đã để cho những lời nói khiếm nhã ấy đến tai con!" Nói xong rồi hãy dẫn con về bàn nhé. :x

Không có gì Phương phải ngại mà không đưa Hiền Nhân ra ngoài hết. Xã hội không của riêng ai. Ai có đủ thẩm quyền tách biệt các em tự kỷ thì lên gặp [xóa] xin giấy chứng nhận về rồi nói chuyện tiếp! (Hm, hình như câu chuyện về cái ông kia làm tôi nổi sùng hay sao ấy. Để đi uống hớp nước nhe. :D )

Tôi có viết thật kỹ nhật ký của bé , các khoảng thời gian sống của bé thế nào, không biết có thể gửi cho chị một vài đoạn được chăng chị ? Gửi vào điễn đàn này được không ? Chị ơi, có phải bé chậm phát triển vì shock tâm lý do bị đối xử không tình thương và bạo hành từ người làm không chị ?


Phương cứ gửi đi. Ai cấm mà sợ vậy ta? Cái "ông kia" đâu có vào đây được chứ! :P

Mình nói với Phương rồi, shock tâm lý nếu có đã biến bé thành khác bây giờ xa lắm. Đừng nghĩ ngợi về điều ấy nữa nhé.

Chiều nay về chơi với bé , bé nhào vào lòng ôm mẹ, ngã đầu vào vai. Tôi ôm con hát 1 bài hát và nói : con chỉ ai là mẹ của con đi mẹ sẽ hát và ôm con tiếp tục. Bé chỉ sai, bé chỉ vào bé, tôi nói : không phải, con đang chỉ con, con là bé Nhân, mẹ bảo con chỉ vào mẹ kìa, ai là mẹ của con ? Hỏi đôi lần bé chỉ vào gò má của tôi và nhìn vào mắt mẹ, xong là nhào vào ôm mẹ liền - Tôi hát ngay một bài con thích ...& cứ thế tiếp tục, bé đôi lần chỉ sai, và sau đó là chỉ đúng.


Úi giời ơi, mẹ Phương cho bài khó thế kia! trong ngôn ngữ, sở hữu là ý niệm khó Phương ạ. Nếu muốn, Phương hỏi "mẹ đâu," "con đâu" thôi, có thể bé sẽ trả lời chính xác hơn. Khi bé chỉ sai, Phương nói "Sai rồi, mẹ nè, Nhân nè." Câu nói mà Phương dậy bé không nên dài quá hay nhiều từ phụ vì chúng làm bé bối rối. Nhiều khi mải nghe toàn từ phụ mà quên ý chính.

Hồi đó người nhóm trưởng chỉ đường cho chúng tôi đi cắm trại: Các bạn đi lối này mà thấy cái này là lạc. Đi bên kia thấy cái kia là lạc... cuối cùng chúng tôi chỉ biết chỗ đi lạc mà không biết điểm đến. :lol:

Bé vài hôm nay bị ị chảy do bé bịnh phải uống kháng sinh, bé đi ị hơi đau hậu môn nên khóc và không chịu ngồi vào bô. Nên chắc đợi bé hết ị chảy tôi sẽ tập cho bé, tôi sợ bài tập nầy nhất vì hai mẹ con cứ vã mồ hôi như tắm !!!


Thì tùy mẹ Phương và Hiền Nhân đấy, nhưng đợi càng lâu thì... sợ càng vã mồ hôi! Tội nghiệp hai mẹ con ghê. Thôi ráng lên vậy nhé.

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK

>> Xin lỗi chị TA, Admin phải xóa 3 chữ tên 1 người trong bài viết của chị do quy định diễn đàn
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Bé Hiền Nhân - 4 tuổi 3 tháng, phtran1302

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Tư Tháng 5 20, 2009 11:40 pm

Chào chị Tường Anh,

Nhất định thế nhé! Nếu không, mai mốt người ta đi lấy vợ, mẹ Phương sẽ phải đi theo dỗ người ta thay cho con dâu đấy! :D

Ah há, không thể tưởng tượng nổi cái ngày đó ra sao chị ơi, chắc lúc đó đã là một bà già hom hem rồi chẳng còn sức để dỗ dành ai nữa đâu. Bây giờ cũng lão lắm rồi chị à, on the way down the hill rồi !!!

Hm... găng tay người lớn cũng được, chị ạ. Và việc "phức tạp" cũng phải cho bé giúp nhé! Mục đích đâu phải gây khó cho con, hoặc bảo con làm điều quá sức, mà là cho bé cảm nhận cái khó khăn của sự dọn dẹp chiến trường kia.

Buồn cười là bé biết gớm cái dơ của mình thải ra, bắt bé cầm cái quần dính nước tiểu mà bé vừa tè bậy ra, bé nhéo 2 ngón tay đi rón rén như sợ nó vây vào mình, tôi chưa hình dung nổi việc “phức tạp” bé xoay sở ra sao đây !! Khó đây !!!

Ấy, cái ông này may mắn vì tôi không có ở đấy vào lúc ấy! Nếu vạn nhất có gì xảy ra với Hiền Nhân, Phương đừng trả lời họ làm gì. Họ thiển cận và ngọn ngằn với cả trẻ con thì nói làm chi? Phương chỉ cần kéo con lại, và nói với con (dù rằng nói đủ cho họ nghe): "Mẹ xin lỗi đã để cho những lời nói khiếm nhã ấy đến tai con!" Nói xong rồi hãy dẫn con về bàn nhé. :x

Xin chấp tay bái phục, bái phục cái tính bình tĩnh xử trí tinh tế, khôn ngoan của chị; hèn chi chị được tôn vinh là chuyên gia tâm lý thì không ngoa chút nào!

Không có gì Phương phải ngại mà không đưa Hiền Nhân ra ngoài hết. Xã hội không của riêng ai. Ai có đủ thẩm quyền tách biệt các em tự kỷ thì lên gặp [xóa], xin giấy chứng nhận về rồi nói chuyện tiếp! (Hm, hình như câu chuyện về cái ông kia làm tôi nổi sùng hay sao ấy. Để đi uống hớp nước nhe. :D )

Chị thì uống nước cho hạ hỏa, chứ nếu tôi thì lúc đó có thể rơi nước mắt vì tủi thân ! Tôi phải học ở chị mới được.

Phương cứ gửi đi. Ai cấm mà sợ vậy ta? Cái "ông kia" đâu có vào đây được chứ! :P

Vâng, cám ơn chị, tối nay về nhà tôi sẽ post vào đây nhật ký của bé để chị xem nhé. Tôi đã viết từ lúc bé lọt lòng đến 22 tháng (lúc bé bắt đầu được can thiệp và đi học).

Mình nói với Phương rồi, shock tâm lý nếu có đã biến bé thành khác bây giờ xa lắm. Đừng nghĩ ngợi về điều ấy nữa nhé.

Vâng, tôi yên tâm nghe chị.

Úi giời ơi, mẹ Phương cho bài khó thế kia! trong ngôn ngữ, sở hữu là ý niệm khó Phương ạ. Nếu muốn, Phương hỏi "mẹ đâu," "con đâu" thôi, có thể bé sẽ trả lời chính xác hơn. Khi bé chỉ sai, Phương nói "Sai rồi, mẹ nè, Nhân nè." Câu nói mà Phương dậy bé không nên dài quá hay nhiều từ phụ vì chúng làm bé bối rối. Nhiều khi mải nghe toàn từ phụ mà quên ý chính.

Hồi đó người nhóm trưởng chỉ đường cho chúng tôi đi cắm trại: Các bạn đi lối này mà thấy cái này là lạc. Đi bên kia thấy cái kia là lạc... cuối cùng chúng tôi chỉ biết chỗ đi lạc mà không biết điểm đến. :lol:

Ý trời ! Thế mà tôi không biết câu hỏi đó khó cho bé – Tôi sẽ làm lại bài tập nầy.

Thì tùy mẹ Phương và Hiền Nhân đấy, nhưng đợi càng lâu thì... sợ càng vã mồ hôi! Tội nghiệp hai mẹ con ghê. Thôi ráng lên vậy nhé.

Nói đến bài tập nầy…phải vừa khóc vừa làm đối với cả hai mẹ con chị ơi !
Thân mến,
Phương


>> Xin lỗi mẹ bé Hiền Nhân, Admin phải xóa 3 chữ tên 1 người trong bài viết do quy định diễn đàn
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.77 khách.

cron