Chị Tường Anh à, chị có khỏe không? Thời gian qua tôi có nhiều việc quá nên ko post bài được. Hà Nội đã lạnh rồi. Sơn vẫn đang viêm họng, không ăn kem được, mà cũng chưa biết nhai, mẹ chỉ mong sao Sơn mau ăn được gà rán!
Gần đây Sơn có vẻ tiến bộ không nhanh như dạo mới đi can thiệp, có thể chỉ cảm giác của tôi, có thể vì vốn tích lũy từ trước của con đã hết. Tuy nhiên Sơn cũng có những tiến bộ đáng kể sau 02 tháng can thiệp.
Giờ Sơn rất hay hát, trông thấy bánh ga-tô thì hát " mừng ngày sinh nhật của em ..." rồi thổi nến, trông thấy hồ nước thì hát "một con vịt xòe ra 2 cái cánh", thấy bể cá thì chỉ cho mẹ rồi hát "hai vây xinh xinh, các bạn bơi trong bể nước" ... Sơn thuộc rất nhiều bài hát từ lâu và giờ có thể hát hết cả bài, vẫn bỏ qua 1 số từ nhưng hát có nhịp điệu hơn, còn đung đưa biểu diễn. Sơn cũng biết múa theo những bài cô dạy. Dạo này Sơn được học tô màu, cắt dán. Cứ về nhà là lại đòi mẹ mang kéo giấy ra để tập cắt, phấn bảng để vẽ, chăm ôn bài lắm
Tiến bộ nhất là Sơn đi xem xiếc ngồi từ đầu đến cuối, tiết mục nào thích thì xem chăm chú, cười thích thú, tiết mục nào ko thích thì vừa xem vừa quan sát rạp và những người xung quanh, y như người lớn vậy, ko hề đòi về hoặc mè nheo gì.
Sơn chưa biết chơi tương tác 1-1 với bạn nhưng đã biết và thích chơi trò làm đoàn tàu. Sơn biết đi xe đạp nhưng có vẻ không thích đi. Giờ trò thích nhất của con là nấu ăn. Con biết giả vờ cho dầu ăn, muối vào nồi, lấy đũa đảo đảo miệng bảo "nấu ăn", xong cũng cho đũa vào mồm nếm rồi bảo "ngon quá".
Sơn chưa biết kể chuyện, muốn kể chuyện gì thì miệng nói tay diễn như kịch câm, thế mà nhiều lúc mẹ đoán cũng không ra vì Sơn nói ngọng quá, lại hay ăn bớt từ. Sơn nhai còn kém lắm, ăn cơm vẫn ngậm và nhằn bằng răng cửa, chỉ nhai khi còn 1 ít cơm trong miệng thôi, mà chỉ thích ăn cơm không. Tôi cho Sơn ăn bánh gạo để tập nhai nhưng Sơn lại ko thích món bánh ấy lắm. Chị Tường Anh có kinh nghiệm gì giúp tôi với nhé!
Sơn vẫn hay nói linh tinh theo bản tin thời tiết lắm chị Tường Anh ạ. À, còn vụ này nữa, Sơn có vẻ thích những trò chơi con gái quá, như nấu ăn, múa hát ... tôi có nên hạn chế những trò chơi này ko chị? Giống bé Phúc nhà bạn Bảo, Sơn cũng sợ những không gian hẹp, tối và bí, không cho mẹ đóng cửa toilet khi tắm cho Sơn (mà giờ mùa đông rồi, tôi chưa biết tính sao), Sơn cũng nghĩ mẹ vào toilet mà đóng cửa là mẹ đi đâu mất
Hôm rồi Trung tâm có mời vợ chồng tôi đến dự giờ ngôn ngữ của Sơn, thực sự thấy vô cùng khâm phục các cô giáo, dạy con vừa dễ lại vừa khó, nhưng điều cần có lớn nhất là tình yêu thương đối với trẻ. Tôi cũng đang tính làm 1 góc học nho nhỏ và nhiều ánh sáng như ở lớp để kèm cho Sơn học ở nhà.
Mong tin chị!