Cố lên mẹ Caolen nhỉ. Mình tin Ông trời không phụ người có công. Biết đâu 13-14 năm nữa Mẹ Cao len lại khoe Anh Ben đỗ đại học ấy chứ. Cuộc sống có lúc thăng lúc trầm mà. Mình mấy hôm nay cũng thấy vui hơn vì con có tiến bộ hơn về ngôn ngữ. Nói theo đc nhiều từ hơn. Gặp Ông bà cô chú biết chủ động gọi hơn...
Lại nghĩ đến vụ hôm qua đề xuất xin đổi giáo viên can thiệp mà thấy khổ quá. Mất tiền, mất công đưa con đi học mà vẫn phải luỵ, phải nhờ vả, phải xin thưa..và phải nghe câu nói khiến mình chạnh lòng từ Chị quản lý phân lớp: "Con em là trường hợp bệnh rất nặng, học nửa năm rồi mà còn chưa bật đc âm, nhận thức thì ko bít mấy... Chị là ng quản lý nên chị rất xát xao từng bé, chị xếp giáo viên là chị đã phải cân nhắc phù hợp..."
Nghe chạnh lòng nhưng cũng trách Chị ấy trong bụng vì chị có để ý đến từng cháu đâu mà tuyên bố như đúng rồi. Nhưng thôi đổi đc là mừng vì Cô hôm trước dạy mới đc 2 buổi, học có 1 tiếng mà Cô để con ngồi tự chơi để nhắn tin điện thoại 25 phút… Nhìn qua cửa thấy vậy mà mẹ xót xa, đâu phải đơn giản để hàng ngày mẹ đưa con đi 19km cao tốc nóng bỏng dưới nhiệt độ trên 40 độ lúc 2 giờ chiều - để ra tự ngồi chơi còn Cô nhắn điện thoại đâu con nhỉ. Cố lên con iu - vì con Mẹ sẽ cố