khanhca đã viết:Mẹ Hasu ơi, ngẹt nỗi ba ko bao giờ dạy con cả. Ba chỉ chở con đi chơi dạo đường tí rồi về nhà rãnh là cầm điện thoại chơi game thôi, ko dạy con đâu.
Mình cũng có quen 1 số phụ huynh mà chỉ có mỗi mẹ đứng ra lo cho con, từ A tới Z, ba chẳng bao giờ ngó ngàng tới, thậm chí còn hất con ra mỗi khi con mon men lại gần,ngỏ ý muón chơi với ba. Tội không chịu được ý. Nhưng nghe cô giáo nói sau 1 thời gian tác động tới ba, giờ ba cũng chịu "hợp tác" hơn. Nghe mà mừng. Nhưng cũng có nhiều con ba vẫn là 1 hành tinh xa lạ, con chỉ đứng ngó mà không biết làm sao tiếp cận được với ba, kẻ cả cô hiệu trưởng trường con theo học cũng có ý muốn ba đưa ruơc con, nhưng thực sự là không thể, thậm chí ở nhà ba còn nói : nó biết gì mà cho nó ăn. Nghe có đau lòng không? Mình rớt nước mắt luôn đó. Con đó đến trường gần như là bị trầm cảm, các cô nói con cứ chui vào 1 góc đứng, cô gọi ra rất sợ, trong khi con đó ngang con mình về mọi mặt, nghĩa là nếu có thêm sự hỗ trợ tốt tù gia đình thì con gần như theo kịp các bạn, mình nghĩ nếu gia đình mà nhất là ba như thế thì con sẽ nặng hơn mất. Biết vậy mà không có cách nào giúp được.hic.....