NGủ trưa là thói quen của ng vn lâu nay,hihi.mặc dù ko ngủ nưng vẫn phải nằm nghỉ cho đầu óc nhẹ nhang và em vẫn cứ nghĩ vè nhieu thư để viết lên đây.
À, giấc ngủ trưa. Ôi, nhớ làm sao những buổi trưa oi bức, thỉnh thoảng được một ngọn gió... Giấc ngủ nồng, rồi lúc dậy thì có thể có bà hàng chè đậu xanh đá đi ngang qua... Em làm chị nhớ nhiều về những ngày còn ở VN của chị. Lúc ấy cuộc sống còn ít lo âu và trách nhiệm... Đố em khi nghĩ thế thì chị buồn hay vui?
có 3 thời điểm để nói khác nhau,lúc 11h30 khi đọc diễn đàn đang trả lời chị về,..,thì phải xuống ăn cơm luống cuống bấm nhầm thế là chả còn gì nữa,ăn cơm xong phai nằm ngủ thì nghĩ về vấn đề đó còn bây giờ thì viết ra.nếu em viết 1 trong 3 lần đó thì câu nói sẽ khác nhau trả lời khác nhau ,sau một hồi suy nghĩ luẩn quẩn,nói chung chả ruts ra cái gì hay đến lúc ,viết lại nghĩ lại ,khó khăn quá.Nghĩ về tất cả những điều em "làm" tại CCM,em sẽ đi tới đâu khi vào đây chứ,hay là do em cứ suy nghĩ theo kiểu đó để mình dc tư vấn chứ?!chả biết cái gì nữa...sau mottj hồi nằm nghĩ tưởng tượng ra đủ thứ,khi nghĩ em luôn bị nhưng điều vụn vặt em nhận ra .khi viết thì cũng nhặt những từ vụn vặt khác,em ko thể trả lời đuoc ,nói chung có suy nghĩ nửa vời ,do đầu em to ko đúng chỗ nên có những tw tuỏng như vậy.Mà chị đọc thì hiểu theo kiểu gì thì em ko bit..
Ngôn ngữ chỉ có giới hạn nhất định, và không thể diễn tả 100%. Lý do: người đọc vẫn "đoán"người viết muốn nói gì. Phần lớn thời gian thì đoán OK, còn lại cũng vẫn có thể đoán sai. Thế nhưng ngôn ngữ vẫn là phương tiện duy nhất để trao đổi, vì thế mình vẫn phải cố mà đoán. Chị vẫn hy vọng là chị đoán không sai lệch lắm, và nếu có sai lệch em sẽ không nản mà quay lại nói cho chị hiểu thêm. (Riêng việc viết xong rồi bấm nhầm làm mất hết thì... hì hì... chị đã triệu lần làm thế. Lúc ấy tức không thể tả. Vò đầu bứt tai!).
NGhĩ về câu hỏi của chị em thấy mình như để lộ cái gì đó và chị nắm bắt được điều em muốn ,hay là chị có suy nghĩ làm nhw vậy ,hay là một cách giao tế gì đó em ko hiểu...
Có thể chỉ là chị đoán qua những gì em viết. Có thể là lối đặt câu hỏi để tìm hiểu. Có khi cả hai.
vì sau khi chị trả lời hôm qua em nghĩ đến chị nên đặt câu hỏi cho em.Hay do chính cach ấy của em nên trong cuoc song cung như vây.Em thấy mình quá đơn giản ...những tác động phức tạp vào em đều làm em suy nghĩ khổ sở,như nghĩ đến đủ điều và nhưng điều em vừa thấy
tronghttp://www.chamevoiconkhuyettat.or ... lthood.pdf em ko dọc vi dài quá và chỉ lướt qua vài câu ,họ viết tả rất trung thực và phức tạp,em ko thể viết dc như vậy ,em như đang cố nói ra vấn đề của em cho chị hiểu ,..hết cách .có lẽ ngu thì ko thể nói ra dc nhưng có thể hiểu dc là ngu nhw thế nào roi...Em sẽ chả làm dc gi nên chuyện khi cứ nhw vậy...luẩn quẩn mãi.viết nghe chán quá ..
Nếu em đơn giản, em đã chả suy nghĩ điều này điều kia đâu. Vấn đề là em nghĩ, và chạy theo suy nghĩ đến mệt. Chị cũng không nghĩ là em ngu nên không diễn tả đuược mình. Em chạm phải giới hạn của ngôn ngữ thôi. Ngoài ra, trao đổi qua chữ viết không thể dễ dàng như trao đổi bằng lời. Chị hiểu là diễn đàn có thể không phải phương tiện thoải mái.
lần 1 em đọc câu này của chị em có cảmm giác muốn khóc và nghĩ nếu dc như vậy em chỉ có thể khóc
Đã 17 năm rồi, chị không khóc. Em có hiểu được tâm trạng khô cằn ấy không? Em muốn khóc, nước mắt rơi được, em cứ khóc. Đừng ép mình trở thành khô cằn.
nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ nhiều thws vụn vặt,còn câu trả lời của em về việc em làm gì giỏi nhất thì thật nguy hiểm em đang chả có gì giỏi,làm cấch nào để giỏi.Những khó khăn của em và nhưngx suy nghĩ vụn vặt làm em ko thể giỏi.Lại nghĩ đến vấn đề về cảm giác (chú ý về một bộ phận trên cơ thể..)em ko nói ra dài dòng .ko nghĩ ra nữa khó nhw khi đầu mihf cần nghĩ gì đó vậy .
Em cứ cho là mình không giỏi suy nghĩ.Chị thì nghĩ có đấy. Em lại có khả năng liên tưởng nữa.
Ko biết ai hay bị nhw thế này khiem suy nghĩ dang nằm nghĩ mông lung thì đầu nghe thấy tiếng iiiii ở tai 1 bên ,còn khi làm gì đó dang nghĩ nhw vậy thì mắt chớp thây1 cái nốt màu xanh hoạc trắng 1 bên mắt.Em toàn bị cái suy nghĩ vớ vẩn làm phiền ,dễ bị tác động...
Có em ạ. Tiếng động kia nghe thì i i nhưng thực ra có tần số rất cao, cao hơn tiếng nói nhiều.
Em thấy 1 điều là em cứ bị hướng tâm trí vào điều gì đó ko tốt nhw việc em đã có suy nghĩ trầm trọng sau đó tìm đến CCM nhưng khi thấy cả tốt lẫn xấu hiện ra em vẫn cứ bị lôi vào cái điều ko tốt.Vì em ko muốn nó diễn ra theo kết quả xấu ,nghĩ về điều tồi tệ .Cũng nhw trong cuộc sống sao biết vậy mà ....ko biết tránh nhw thế nào đi nhw thế nào.
Nếu chị điều không tốt ây là gì, em có nói cho chị nghe không?
Nếu em nc với chị 5 phút em se thấy thế nào nhỉ vi nhưng cái xung quanh cũng tác động với em hihi,nhưng tác đôg đầu tiên của em cảm nhận từ chị đó em sé thấy vui,thoảimai ,run ko nhi,....và muốn khóc nữa sau đó sẽ có muôn vàn suy nghĩ vụn vạt làm em suy nghĩ khi đó và cả về sau nữa.
Em làm chị vui. Đã 4 giờ sáng, chị chưa ngủ vì mất ngủ hay sao ấy, nhưng thấy đêm không khô khan như mọi khi.
Còn 1 điều nữa khi nằm nghĩ chán lại nghĩ đến hình ảnh 1 cái lọ nước.Chị hãy cho nước vào 1 cái lọ hoạc trai nhìn thấy dc nước,chai sach hay bẩn tùy chị ,rồi chị đổ nước vào nuơc nào tùy chị sau đó chị xúc nó lên chị sẽ nhìn thấy nước có bọt và sau đó nó lại tan hết và bình thường trở lại. sau đó chị sử lí chai nuoc đó thế nào tùy chị đổ đi lấy lại cái chai hoặc vứt bỏ hết.Hay là chị lấy một cái chai nứoc tinh khiết thử cũng đc sau đó cất đi vào tủ hoặc uóng luôn .Hoặc lấy chai nước có ga chị lắc như vậy sẽ thấy có nhiều bọt hơn nhưng đừng uống luôn .Em thấy mình như nước lã trong lọ vậy nếu mà lắc thì nó sủi tăm ,lắc càng nhiều càng mỏi tay và khi bỏ ra thì nó lại trở lại như cũ.Em hay có cái suy diễn nhw vậy.Dở hơi ko chị ,
Nếu thế là dở hơi, thì đời này chả ai tỉnh cậu ạ! Kể em nghe nhé, có những thời điểm cuộc sống của chị ở lúc thật khốn khổ, chị có cảm giác như mình là con người bé xíu bị bỏ vào trong cái chai có nước, rồi cái chai bị lắc sủi tăm.
Hình ảnh làn nước trở lại trong trẻo sau khi chai bị lắc của em rất đẹp, và có nét tươi hơn hình ảnh thằng người bị lắc trong chai của chị đấy.
À mà chị ở thành phố nào của Mẽo (Mỹ)vậy.Em muốn xem thời gian.
Chị ở San José, thuộc băc California, cách San Francisco khoảng 45 dặm. Nơi chị ở mang tên Silicon Valley, là nơi có các văn phòng chính của mấy ông computer bự như Intel, Cisco, IBM... Em muốn tìm giờ của chị thì lấy giơ của em rồi lùi lại 14 tiếng. Nếu em 12 giờ trưa thứ Tư, thì chị 10 giờ tối thứ Ba.