Chương trình của khoá học là "Phát triển ngôn ngữ giao tiếp cho trẻ tự kỷ".
Mục đích: Sau khoá học học viên có khả năng:
- Đánh giá môi trường phát triển giao tiếp của trẻ
- Đánh giá kỹ năng giao tiếp sớm, khả năng hiểu và diễn đạt ngôn ngữ của trẻ
- Xây dựng mục tiêu phát triển giao tiếp phù hợp với khả năng của trẻ
- Vận dụng một số kỹ năng dạy trẻ phát triển ngôn ngữ giao tiếp: kỹ năng tập trung, bắt chước và lần lượt, kỹ năng chơi, kỹ năng sử dụng tranh ảnh và cử chỉ, kỹ năng xã hội...
- Xây dựng mạng nội dung phát triển ngôn ngữ giao tiếp cho trẻ theo chủ đề
- Phối kết hợp giữa gia đình - nhà trường - giáo viên trong việc phát triển ngôn ngữ giao tiếp cho trẻ.
Trong buổi học đầu tiên, chúng tôi được giúp đỡ để phân tích đánh giá ngôn ngữ của con mình đang ở mức nào so với trẻ phát triển bình thường, được cho một bảng câu hỏi để trả lời, qua đó đánh giá về môi trường giao tiếp của con chung tôi ở nhà, ở trường ra sao. Chúng tôi cũng được trả lời một bảng câu hỏi để tự đánh giá kiểu giao tiếp của mình với con thuộc loại nào, có nhược điểm gì.
Tôi nghĩ tác dụng của buổi học còn tuỳ mức độ nhận thức của mỗi phụ huynh. Tôi cảm thấy buổi học là rất có ích. Nhưng đối với các phụ huynh mới, đang hoang mang sốt ruột và chỉ muốn tìm người giúp cải thiện ngay lập tức vấn đề của con mình,chưa tự tin lắm vào chính mình, thì kết quả cũng hạn chế thôi.
Tôi đưa cả cô giáo dạy cá nhân của con đi học. Giá mà đưa được cả cô giáo ở trường của con thì tốt, nhưng cô không thu xếp được thời gian.
Hôm qua, trong lúc chơi, tôi nghe Đức nói: "Quang bị lừa rồi, ê ê!!!". Quang nói: "Quang không bị lừa. Quang không bị "chết"!".
"Lừa" là khái niệm tôi chưa từng dạy con. Cũng giống như các từ: thắng, thua, vô địch, game over, "chết"... đều là những từ cháu tự nạp trong lúc chơi.
Hình như con tôi có khả năng hiểu được một số khái niệm qua thái độ của người nói. Ví dụ như từ "lừa" này, anh cháu nói và ê cháu nên cháu hiểu thế có nghĩa là cái gì đó đáng chê. Chồng tôi, người không hề có ý nghĩ là phải chon lựa cách nói cho phù hợp với người tự kỷ, vì anh ấy hầu như không hiểu thế nào là tự kỷ, thường nói với con thế này: "Con cứ đi vào chỗ ấy đi, có con chuột đấy", "Con cứ ăn đi, nóng đấy, bỏng lưỡi đấy", "con cứ nắm đuôi con mèo đi, cho nó cắn con đi". Những lời này được nói với thái độ doạ nạt hoặc là trêu chọc, vậy mà lại có tác dụng, cháu lập tức ngừng hành động đó lại đấy.
Vậy thì, không phải lúc nào cũng bài bản mới là tốt, chị nhỉ.
