Nên giờ này 01h30 sáng, tôi ngồi đây gửi concuame những dòng này, tôi hy vọng có ai đó giúp mình một giáo án, một phương pháp mà một người không có kỹ năng sư phạm vẫn có thể áp dụng
Câu hỏi của bạn thật khó mà trả lời. Vậy tôi sẽ không vòng vòng mà nói thẳng vào vấn đề nhé, dù rằng lời nói sẽ "hơi bị thô".
Ngay cả một người được đào tạo chuyên môn 4 năm bằng cử nhân sư phạm khoa đặc biệt, tôi e là cũng khó có khả năng soạn một giáo trình, giáo án và đưa ra phương pháp dạy. Chưa kể là phương pháp dạy thì cần thay đổi cho từng bé. Ở Hoa Kỳ, người làm được điều này có rất nhiều năm làm việc (chứ không chỉ đọc sách) và được đào tạo sau đại học, và họ cần làm việc với các nhóm giáo dục đặc biệt khác. Bạn nhìn sách giáo khoa phổ thông thì thấy rồi đó, dạy học cấp phổ thông mà còn loay hoay mãi chưa xong thì ở cấp giáo dục đặc biệt, vừa khó hơn, vừa ít ngân sách hơn, rất khó mà làm cho tốt.
Nhìn từ góc chuyên môn thì bạn đang cố làm cái việc mà một nhóm người, vừa chuyên gia nhiều ngành (SLP, BA...), cả bên giáo dục đặc biệt, bên giáo viên đặc biệt cùng nhau làm. Họ gặp nhau thường xuyên để bàn thảo. Đó là điểm yếu của bạn, phải so sức với cả một nhóm. Điểm mạnh là bạn biết rõ con bạn, nhưng là biết rõ triệu chứng chứ chưa chắc đã rõ nguyên nhân và cách can thiệp.
Nhìn từ góc xã hội thì bạn đụng phải vấn đề chuyên ngành. Tại sao hàng năm tôi phải tốn tiền đi nhờ người ta khai thuế, vì tự học để khai thì tôi làm được, nhưng thời gian mất cho việc đó cao hơn, giá trị ít hơn việc tôi đang làm, cho nên tôi giao nó cho người khác. Việc bạn đang làm giá trị ra sao, có đáng cho bạn dẹp nó qua để đi học các khác không? Đó là căn bản của comparative advantage và opportunity cost trong Kinh tế học.
In economics, the law of comparative advantage refers to the ability of a party to produce a particular good or service at a lower marginal and opportunity cost over another. Even if one country is more efficient in the production of all goods (absolute advantage in all goods) than the other, both countries will still gain by trading with each other, as long as they have different relative efficienciesVậy diễn đàn CCM hay các diễn đàn khác thì sao? Nó sẽ giúp bạn nhưng với tính cách đối phó hơn là chuẩn bị. Vì diễn đàn thì không thể giảng nguyên bài học được. Ví dụ như ở can thiệp hành vi, học phần của Skinner không đã mất 6 tháng ngồi mài quần ở lớp học + thực hành, thì làm sao nói về can thiệp hành vi trên diễn đàn đây. Mà đã không nói được thì chỉ còn cách chỉ kiểu mì ăn liền, cho nên tôi hay dặn PH là lời khuyên cho bé này chưa chắc áp dụng được cho bé khác. Sao cùng 1 hành vi
không chịu vào bàn học thì có lúc tôi khuyên ngồi xuống chơi và học dưới đất, có lúc tôi lại khuyên cứ ngồi xuống chơi đã, rồi từ từ đưa lên bàn và mới dạy, có lúc thì tôi lại khuyên phải cương quyết cho vào bàn mới được dạy?
Chị Tường Anh có trả lời 1 PH tại hội thảo, nghe thì hơi thô nhưng nó đúng sự thật, và cũng chẳng có cách nào trả lời cho chính xác hơn.
- Chị ơi làm sao em dạy con em nói
- Chị đi học 6 năm chỉ để làm chuyện đó, em muốn nghe lại khúc nào?
Vậy thì bạn nên bỏ cuộc? Tôi không nghĩ vậy, bạn cứ tiếp tục làm những cái bạn biết, và đi học những cái bạn sắp cần. Nó giống như đi đường, gần tới đâu thì mình biết trước để hỏi trước, nhưng để nhìn thấy thông thoáng từ A tới Z thì là một mục tiêu rất khó cho bạn . E rằng bạn sẽ mất rất nhiều thời gian mà không đạt được nhiều, mất đi thời gian quý báu để can thiệp cho chính con mình. Cho nên bạn cần giải quyết bài toán "mình đi học (để dạy con)" hay "mình đi dạy (con)" hay "mình đi làm, để người khác dạy và mình theo dõi". Chọn cái nào thì rõ ràng tùy vào hoàn cảnh của mỗi gia đình.
tôi cũng đang tìm đến DH Sư Phạm TP.HCM đăng ký khoá làm việc với chuyên gia khoảng 2 tuần và muốn được dự thính các lớp dạy Giáo dục đặc biệt
Tôi không rành lắm về các khóa đó nên không góp ý được. Đại học Sư phạm khoa giáo dục đặc biệt là một khoa mạnh, tôi có nhiều giáo viên từ đó ra, học khóa đầu tiên, họ làm việc rất tốt. Tại sao tôi nói vậy thì bạn tìm hiểu thêm bên ngoài sẽ rõ, diễn đàn không tiện bàn. Nếu có điều kiện thì bạn đi học đi, chắc chắn sẽ tìm được gì đó áp dụng cho con mình.
Hiện tôi đang bâng khuâng nhiều vấn đề:
- Liệu có cách nào để tôi tự dạy Bé một cách hiệu quả nhất?
- Liệu tôi có làm hỏng những kết quả ( mà theo tôi là đã quá tốt) như hiện nay của Su?...
Bạn nên nhớ rằng dạy ở nhà thì cho dù bạn dạy rất tốt, bé đã mất đi các tương tác với bạn bè, với các người lớn khác nhé. Bạn nên tìm các hoạt động khác bù vào nhe.
Làm hỏng các kết quả hiện nay thì ít có khả năng xảy ra, nhưng trong trường hợp xấu nhất thì bạn có thể làm ảnh hưởng không tốt cho những cái bé học trong tương lai. Ví dụ cụ thể và đơn giản nhé : bạn dạy "to" / "nhỏ" bằn cách dùng 2 cây bút chì màu, chẳng may lâu ngày bé lại tưởng cây bút "dài" là "to", "ngắn" là "nhỏ". Lúc dạy lại thì rất khó. Bạn cứ nghĩ con mình là tờ giấy trắng, mà loại giấy viết vào rồi thì khó xoá đi viết lại, cho nên tính viết gì vào thì cẩn thận nhe. Nhưng cũng đừng vì đó mà chẳng viết gì cả, vì bạn mà không viết vào thì bé sẽ tự viết, lúc đó nó còn nguyệch ngoạc hơn bạn viết đó.