Xin chào các anh chị, các chuyên gia và các bố mẹ trong diễn đàn.
Tôi có 1 con trai, bây giờ sang tuổi thứ 9, cháu sinh cuối 2000, nếu tính tháng chỉ hơn 8 tuổi. Cháu có nhiều biểu hiện chậm phát triển, tăng động giảm chú ý. Từ khi 2tuổi cháu chưa tự nói, tôi cũng có cố gắng dạy con, cho con đi trẻ nghĩ là có bạn sẽ nói, thì đúng là cháu thuộc nhiều bài hát, thích nhạc, nhưng tự nói thì không. Đến 3 tuổi nói từ đơn ít, nhưng nói linh tinh thì nhiều. 4, 5 tuổi có nói nhiều hơn nhưng chủ yếu là bị động, hỏi mấy lần mới trả lời. Cháu đi học mẫu giáo hoà nhập với các bạn ít. Trong thời gian này tôi cũng có nhờ cô giáo khao giáo dục đặc biệt giúp thêm cho con, nhưng thời gian không được liên tục. 5 tuổi cháu thuộc bảng chữ cái, phân biệt màu sắc, số chỉ đến 10.
Tôi cũng đã cho cháu đi khám và đến vài trung tâm để học, và theo đơn bác sỹ có cho cháu uống Risperdal mấy tháng, nhưng với liều thấp hơn bác sỹ chỉ định, nhưng sau thấy nói tác dụng phụ nên đã thôi ngay.
Hiện bây giờ cháu đang học lớp 2. Từ bé đến khoảng 6 tuổi nhìn cháu khoẻ mạnh và đôi mắt rất sáng. Nhưng từ đó đến nay tronng cháu ánh mắt có vẻ dại đi, có lúc mệt mỏi phờ phạc, tức là từ khi đi học, nhìn tội nghiệp lắm. Cháu tiến bộ chậm, mặc dù bây giờ đang học với các bạn sinh 2001 nhưng kém nhiều chủ yếu về hanh vi và kỹ năng sống. Cháu ko biết cách chơi với bạn, nhiều khi bạn sợ ko dám đến gần. Vì cháu tăng động và khó thích nghi với thay đổi nên sinh hoạt ở trường rất vất vả. Nhiều lúc cô giáo có thể vì bận rộn ko quan tâm cháu được nhiều hoặc nhắc nhở vì cháu có lỗi gì đó, là cháu phản ứng nên cô cũng rất mệt. Cháu học toán kém, tính toán phải nghĩ là ko làm được, đọc tốt, tập làm văn cũng kém, vì vốn từ ít nữa.
Về ăn uống thì cháu ăn tốt, tôi cũng kiêng bột mỳ và sữa tối đa cho cháu, thời gian đầu thấy có khá hơn rõ, nhưng dạo này cháu có vẻ mệt mỏi, ko thiết tha đi học, mặc dù cô chủ nhiệm do đã được trao đổi rất kỹ với mẹ cũng cố gắng nhiều nhưng vẫn thế, và nhất là nhìn cháu cứ có vẻ dại hơn. Thực sự tôi lo lắng quá. Tôi chỉ có 1 mình cháu, tuổi cũng cao khó có thêm con.Chồng tôi là người cũng rất ít giao tiếp, quan hệ xã hội kém, rất yêu quý con, rất biết cần bình tĩnh và giúp con, nhưng nhưũng lúc không bảo được con lại ko kiềm chế được, cứ lấy roi doạ con, quát con, con lại phát khùng lên... Những lúc ấy thực sự tôi cũng muốn hét lên mà ko hét được. Thời gian trôi đi, vừa lo giúp con, vừa phải bám sát và động viên chồng để đừng ảnh hưởng con, có lẽ tôi cũng ngờ nghệch và vụng về quá, nên giúp giúp cho cả con lẫn chồng được ít quá, ko còn biết nói thế nào nữa. Nhưng con tôi bây giờ mới hơn 8 tuổi, tôi vài lời chia sẻ ở đây, mong các chuyên gia tư vấn thêm cho tôi với. Cháu nhiều khi sinh hoạt tự do, hồi trước tôi thấy đọc tài liệu nói ko được quát mắng và ép buộc, nên hay bỏ qua, bây giờ mơi sthấy mình dễ dãi quá, cháu nhờn, nhưng bây giờ bắt đầu khó bảo rồi, cộng thêm với ông thì chiều, lúc bực thì lại quát cháu nên kết quả dạy dỗ chán quá. Chỗ tôi ở lại ko có trẻ con, cháu cũng ko có điều kiện chơi với bạn, nên nhiều thiệt thòi.
Thực sự mặc dù cố gắng đã nhiều, nhưng tôi biết vẫn đang còn là rất ít đối với con. Vậy nên về kinh nghiệm và cách thức giúp con, thì vẫn mong tin chia sẻ thêm của các anh chị. Xin cảm ơn.