Nhân câu nói này của anh Phi, P nhớ lại lời 1 người bạn, cũng là PH trẻ TK, khi nghe P từng đánh đòn HN "dã man" thì cô ấy phán cho 1 câu "xanh dờn" và "nhớ đời" : "Đánh con làm chi bà ơi, người ta là con nít, sống dựa vào mình, có biết gì đâu mà đánh, bà ăn chay niệm Phật làm chi mà bà đánh người không tự vệ được, kém hiểu biết, không chống trả lại bà được mà bà đánh, bà làm ác vậy thì bà đừng có ăn chay, niệm Phật nữa!" - Tự dưng P cảm thấy rất xấu hổ và cảm thấy "tội lỗi" quá - Nhờ đó, giờ kềm chế được nhiều lắm rồi. Không còn dùng roi với HN như trước nữa.
Oh hay ! "Ngộ Đạo rồi !"
Mô Phật, Phương cô nương nghì được vậy, tại hạ đây vui sướng vô cùng. Mạo muội tặng Phương cô nương một bài kệ nóng hổi:
Giận cuồng -- Hối hận -- Ngỡ ngàng!
Đêm nằm nhớ lại hai hàng lệ rơi
Ngộ ra "giáo bất dụng roi"
Tích đức hơn cả khấn nơi cửa Thiền
Con, Mẹ đều cội nhân duyên
Bật cười -- Đốn ngộ tự truyền tại Tâm