G là cô gái Nga, ông cố bên ngoại gốc từ Đan Mạch. Tuy ông cụ có công đánh đuổi ngoại xâm, ông đã bị đầy đi Siberia vì ông là người yêu thiện ghét ác phân minh. Hiện G đang sống và làm việc tại California.
Trong lần tới nhà G chơi, mình gặp bạn trai của G là S. Anh cũng là dân gốc Moscow, tiếng Nga rành hơn tiếng Anh. Anh kể lại trong lần về lại Nga chơi, anh và chị thấy có những ngưới dân nhập cư đang bán hàng lừa đảo cho du khách, thế là chị nổi nóng hét các người đó là: "Mấy người làm dơ bẩn thành phố Mát cơ va của tôi, làm cho nước Nga mang tiếng". Thế là cuộc đi chơi nhanh chóng biến thành cuộc ẩu đả.
Tuy gặp anh S có 2 lần tại nhà, mình và anh rất hợp nhau ở 2 chỗ: thích audiophile và thích nói chuyện triết lý vớ vẩn. Mình và anh S đều nói với nhau là "chúng ta nên gặp nhau thường xuyên hơn".
Chiều nay đi dự đám tang của anh, anh mất vì bệnh tim, mất trong mùa Lễ Tạ ơn khi mà không khí mùa lễ, mùa Noel đang tràn ngập đường phố. Lúc mình tới nhà quàn, cả mình và G đều không nói gì với nhau cả. Hai người đứng ôm nhau thật chặt, thật lâu, rồi G chỉ nói 1 câu "it is so unfair" (không công bằng gì cả) và ra hiệu cho mình vào trong nhà quàn làm lễ. 2 đứa mắt đỏ hoe.
Mọi người đứng lên nói về anh S, nói về việc mất đi một người bạn. Mình thì nói rằng họ may mắn vì họ đã là bạn của S, còn mình thì chưa kịp làm bạn. Mất một người bạn thân thì buồn, còn mất một người chưa kịp là bạn thân, không hiểu nên gọi cái cảm xúc đó là gì... Giờ chui vào đây, viết bài này như một lời chia tay với S.