Ôi bùn quá...không có anh chị nào chia sẻ với em hết, chắc là mọi người ai cũng bận hết rồi, hichic. Thôi thì em cứ vào đây post lên như viết nhật ký thôi.
Chiều hôm qua mẹ đi làm về, con đang ngồi chơi nhìn thấy mẹ về thì chỉ nhìn mẹ cười, rồi lại quay lai chơi tiếp chứ không chạy ra mừng mẹ như mọi hôm => mẹ bùn vô cùng...Đến tối, con như mún bù đắp cho nỗi buồn của mẹ lúc chiều hay sao, mà con đã có 1 hành động mang ngay niềm vui trở về với mẹ. Khi thấy mẹ uống nước, con muốn uống, con đứng nhìn mẹ và rồi con chỉ tay ngay vào chai nước, mẹ vui hết sức, "con muốn uống nước ha? nói mẹ nghe đi, nước", nhưng bé chưa biết nói "nước", tuy vậy thấy con biết chỉ tay để thể hiện yêu cầu của mình, mẹ rất vui. Khi con đi ngang qua chậu hoa, mẹ lại hỏi câu hỏi "Hoa đâu?" con nhìn mẹ như suy nghĩ câu mẹ vừa hỏi và rồi quay sang chỉ vào bông hoa to nhất, đẹp nhất. Mẹ khen con và ôm con vào lòng và cảm nhận niềm vui lan tỏa. Khi cơm tối dọn lên, con ngoan ngoãn ngồi ăn cùng cả nhà hết 1 tô cơm. Khi thấy ông ngoại ăn món bánh tráng cuốn, con lại chỉ tay vào cuốn bánh tráng của ông ngoại. Vậy là mẹ hỏi "con muốn mum bánh tráng ha?" rồi đút thử cho con 1 miếng, con ăn ngon lành. Một lát con lại nắm tay mẹ, mẹ hỏi "Con muốn gì?", con lại chỉ tay vào bánh tráng, và mẹ lại đút con ăn. Vậy có nghĩa là con đã biết chỉ tay để thể hiện nhu cầu của mình rồi, mẹ vui quá là vui...
Ôi mẹ vui quá nên viết dài dòng, văn mẹ cũng dở nữa, hihi nếu có anh chị nào đọc đoạn này xin bỏ qua cho em....